Người đến bên như nàng thơ
Anh hằng mơ anh hằng mơ
Sưởi ấm con tim vụn vỡ
Anh ngẩn ngơ anh ngẩn ngơ
Bỗng thấy em trong giấc mơ tình cờ
Gieo bao nhiêu nhớ thương lòng này
Hoài cứ mãi luôn mong chờ
Mưa hoài rơi tâm tư
Như đang đấu tranh
Giữa vùng biển khơi chẳng vơi
Thế giới không thương lấy anh
Để anh một mình gặm nhấm nỗi buồn
Ôm đau rã rời
Nhìn thời gian đang trôi dần trôi
Đôi mi cũng đã héo khô
Anh chìm vào giấc nồng say
Thoáng chốc ưu phiền
Vút bay theo mây dần mờ
Lạc trong giấc mơ mình anh ngồi chờ
Người đến bên như nàng thơ
Anh hằng mơ anh hằng mơ
Sưởi ấm con tim vụn vỡ
Anh ngẩn ngơ anh ngẩn ngơ
Bỗng thấy em trong giấc mơ tình cờ
Gieo bao nhiêu nhớ thương
Lòng này hoài cứ mãi luôn mong chờ
Đừng đi đâu ở mãi
Bên anh được không
Gió đông thay lời nói
Anh cần một cái ôm thôi được không
Chính em mang hạnh phúc
Chữa lành từng vết thương đang hằn sâu
Gieo biết bao hy vọng đến anh
Rồi ngày mai cũng bỏ anh đi mà thôi
Sớm mai khi tỉnh giấc
Em lại tan biến theo mây ngàn trôi
Thế gian tôi lẻ loi
Vẫn mong chờ một ngày nào đó
Ta sẽ sớm gặp lại
Chẳng muốn thức giấc đâu
Chỉ muốn cạnh người thật lâu
Thế giới muôn sắc màu
Có thể xóa hết những điều
Mình lo nghĩ vô nghĩ
Chỉ có tình yêu chẳng lo toan gì
Thoáng chốc sương lại rơi
Nắng vàng soi biến tan mù khơi
Thức giấc nhưng chỉ còn tôi
Em vội tan biến theo mặt trời
Mặt trời nỡ lấy đi
Một người anh thương cả đời
Gió bấc mang mùa đông
Hơi lạnh giăng kín nơi lòng ta
Giá buốt khi anh nhận ra
Ai cũng hạnh phúc như vậy mà
Trừ anh mỗi đêm
Ôm giấc mơ về em
Người đến bên như nàng thơ
Anh hằng mơ anh hằng mơ
Sưởi ấm con tim vụn vỡ
Anh ngẩn ngơ anh ngẩn ngơ
Bỗng thấy em trong giấc mơ tình cờ
Gieo bao nhiêu nhớ thương
Lòng này hoài cứ mãi luôn mong chờ
Đừng đi đâu ở mãi
Bên anh được không
Gió đông thay lời nói
Anh cần một cái ôm thôi được không
Chính em mang hạnh phúc
Chữa lành từng vết thương đang hằn sâu
Gieo biết bao hy vọng đến anh
Rồi ngày mai cũng bỏ anh đi mà thôi
Sớm mai khi tỉnh giấc
Em lại tan biến theo mây ngàn trôi
Thế gian tôi lẻ loi
Vẫn mong chờ một ngày nào đó
Ta sẽ sớm gặp lại
Vì sao ta lạc mất nhau
Giờ tìm em nơi chốn đâu
Lòng quặn đau từng vết khâu
Giá như em quay về
Chính em mang hạnh phúc ấy
Gieo nơi anh mà
Ôm anh khi anh khóc òa
Tại sao nhân duyên chia đôi chúng ta
Ngoài kia bao la thế gian
Tìm được nhau không dễ dàng
Ngồi lại nghe anh khóc than
Dưới ánh trăng mơ màng
Giờ đành quên lãng
Tình mình nay vỡ tan
Tất cả là mơ
Đừng đi đâu ở mãi
Bên anh được không
Gió đông thay lời nói
Anh cần một cái ôm thôi được không
Chính em mang hạnh phúc
Chữa lành từng vết thương đang hằn sâu
Gieo biết bao hy vọng đến anh
Rồi ngày mai cũng bỏ anh đi mà thôi
Sớm mai khi tỉnh giấc
Em lại tan biến theo mây ngàn trôi
Thế gian tôi lẻ loi
Vẫn mong chờ một ngày nào đó
Ta sẽ sớm gặp lại
Đừng đi mất
Người đừng đi mất
Đừng đi bỏ anh