Thoáng chốc cơn mưa
Hôm nay lại tuôn rơi
Sài Gòn Bạc là chuỗi ngày sắp tới
Đôi chân nhỏ cũng dừng lại buông lơi
Vì ngọn lửa tình yêu
Đã không còn thắp lối
Bỏ lại sau lưng
Cho mình những thói quen
Cùng vụn vỡ hình hài em mang vác
Niềm tin bây giờ
Em chẳng màn nói thêm
Lời mật ngọt chỉ khiến tim tan nát
Em chọn một mình
Để bản thân được ổn hơn
Đúng hay sai cũng quá đỗi bình thường
Sau bao nút thắt
Sự tan vỡ tạo tổn thương
Em không còn muốn
Giành chiến thắng trên tình trường
Lý trí hướng em đi đến muôn nơi
Nhưng trái tim mách bảo không được phép
Trả em về với nước mắt đẫm tuôn rơi
Chấp nhận kết quả
Liều mình em cược hết
Và rồi em cũng đôi đành buông tay
Xóa đi đau thương
Hướng đến phương trời mới
Vì đôi mắt nhiều lần tuôn cay
Sau sự bộc bạch
Hoa mĩ từ lời nói
Nên em chẳng còn
Da diết với niềm đau
Và rồi em cũng không muốn
Cả 2 phải tìm nhau
Chọn con đường riêng
Rồi mặc kệ tất cả sau những sự vất vả
Rồi bản thân cũng tự làm
Trái tim mình đau
Từng nói từng cười
Nhưng sao tơ duyên lỡ chia đôi
Lời từng hứa cùng người
Giờ chỉ còn sau lưng phía kia trời
Em cũng đã khóc nhiều vì một người
Trái tim cũng đánh mất dần nụ cười
Nhìn về những năm tháng kí ức
Tình đầu đời nhìn về bầu trời
Về từng hình hài
Và cũng chẳng để em phải nhìn lại
Vì giờ em đã đánh mất đi ánh bầu trời
Mất một người.giữa cuộc đời
Cô đơn bao nhiêu dối trá mịt mù
Tháng ngày dài
Hai con tim rớt xuống vỡ ra làm đôi
Chỉ còn mình em ở trong đêm tối
Để rồi hai ta
Chẳng phải nuối tiếc điều gì
Em cũng chẳng còn khóc nhiều vì
Vì anh là của người khác rồi
Chia hai nơi hai khung trời
Quên mất đi một người vẫn luôn
Luôn đứng đây ôm nhớ thương
Và chờ anh về
Sao lại là em
Một mình đi qua
Những cơn bão trong lòng đã vỡ nát
Sao lại là em
Chuyện tình này như một
Điệp khúc thật buồn không nở hát
Sao lại là em
Vẫn chờ một người
Để em lại cùng với
Những nuối tiếc thật dài ở ngã ba
Mascara em nhòe vì nước mắt
Tiếc thương chuyện tình này
Mãi mãi đã xa
Đến lúc phải đi
Quá nhiều kỉ niệm
Khiến cho em phải khóc
Đến lúc phải đi
Hương Sài Gòn bạc này
Phủ đầy mái tóc
Đến lúc phải đi
Quay đầu nhìn lại nơi vỡ tan lần cuối
Em đừng níu lại mãi chi
Nghe theo con tim em đã bao lần nói
Em ơi
Buông đôi bàn tay
Đi qua ngày mai
Hãy tìm cho mình một chân trời mới
Sau bao niềm đau
Tình yêu em chìm sâu
Được đào lên lại bởi một người mới
Em mong rằng em được yêu nhau thật lâu
Và kết thúc bằng một đám cưới
Mà hai ba lần mong
Nay em không còn tin
Điều ngọt ngào
Vào những lời nói dối kia vỡ tan ra
Tiếng trái tim vỡ nát này cũng vang xa
Em cứ ngỡ con tìm này
Đã đóng lối chìm vào bóng tối
Vết thương này đã loang ra
Em cũng đã thầm trách
Cuộc đời đủ điều
Nỗi buồn qua bao nhiêu năm tháng
Giờ đã cũ nhiều
Em vẫn cố giả vờ bản thân mình ổn
Như là một bài thuốc
Đã không còn đủ liều
Có biết không em
Vì cuộc đời còn nhiều điều khá thương đau
Tiếc không em
Mình không thể viết chương sau
Em sẽ vẫn là một người mãi cô độc
Vì trong hành lý cơn mơ
Em cần hai đứa thương nhau
Vết thương sâu này
Em cần vá bao lâu
Vậy thì mất bao lâu
Để chẳng thể nhớ tên nhau
Sáng hôm sau em mong người còn ở lại
Vì ngoài hạnh phúc ra
Thì có điều gì đáng hơn đâu
Vì giờ em đã đánh mất đi ánh bầu trời
Mất một người giữa cuộc đời
Cô đơn bao nhiêu dối trá mịt mù
Tháng ngày dài
Hai con tim rớt xuống vỡ ra làm đôi
Chỉ còn mình em ở trong đêm tối
Để rồi hai ta
Chẳng phải nuối tiếc nuối tiếc điều gì
Em cũng chẳng còn khóc
Còn khóc nhiều vì
Vì anh là của người khác rồi
Chia hai nơi hai khung trời
Quên mất đi một người vẫn luôn
Luôn đứng đây ôm nhớ thương
Em vẫn còn nhớ những lúc
Khóe mắt ướt trên bờ vai anh
Nước mắt cứ thế
Tuôn với lời chia tay
Hôm nay có lẽ hai ta
Phải xa thật rồi
Chỉ còn mình em cô đơn nhung nhớ
Tiếng nói nhớ những phút
Ôm chặt tay anh không buông
Sao anh cứ im lặng như thế
Có phải anh muốn hai ta
Kết thúc kỳ hạn của nhau