Đường dài thật dài
Vì không còn em nữa
Con tim anh giờ đâu còn ai chữa
Đứng giữa nơi nỗi đau đây
Vẫn còn chan chứa
Giữ nước mắt đằng sau
Để em khỏi mang muộn phiền
Không còn em nữa
Con tim anh giờ đâu còn ai chữa
Đứng giữa nơi nỗi đau đây
Vẫn còn chan chứa
Giữ nước mắt đằng sau
Để em khỏi mang muộn phiền
Hai giờ đêm
Lại rót vào chén
Miệng thì vẫn cười toét ra
Để cố nhồi nhét
Những thứ cảm xúc bâng quơ
Đâu có làm mình vui
Nỗi đau nó vẫn không hề lui
Em thì say cùng ai cả tối
Nhưng mà em lại chối
Rồi từng kỉ niệm anh gác lên
Tự trách mình quá đen
Ôm những mũi dao sắc lẹm
Tự mắc kẹt
Nốt một đêm cuối
Rồi mai anh sẽ đi tìm cảnh mới
Không để cho quá khứ ấy
Cứ hàng ngày buộc trói
Đầu óc sẽ bớt chật chội
Đầu óc sẽ bớt chật chội
Đường dài thật dài
Vì không còn em nữa
Con tim anh giờ đâu còn ai chữa
Đứng giữa nơi nỗi đau đây
Vẫn còn chan chứa
Giữ nước mắt đằng sau
Để em khỏi mang muộn phiền
Giờ tương lai kia không còn em
Anh đã quen với mấy mùi men
Mở lên vài bài nhạc cũ
Tìm lại bộ phim đôi ta từng xem
Dù còn thương hai ta đều biết
Nhưng vài tiểu tiết không giao với nhau
Để sự lặng im từ từ giết chết
Thay vì bài tiết hết những nỗi đau
Và anh không quên
Từng đêm qua đêm
Và em luôn bên làm anh
Bỏ luôn chơi game
Dù là đôi khi anh to tiếng
Khiến cho em phải điên tiết lên
Nhưng từ giờ anh phải cất hết
Cho dù là ban ngày hay đêm
Nếu giờ căn phòng đó vắng em
Thì kẻ nặng tình kia
Nên tạm ngưng tìm lại bức hình
Ngồi một mình xong rồi lại nhớ đến
Rồi anh lại thấy bận lòng
Rồi anh lại thấy bận lòng
Đường dài thật dài
Vì không còn em nữa
Con tim anh giờ đâu còn ai chữa
Đứng giữa nơi nỗi đau đây
Vẫn còn chan chứa
Giữ nước mắt đằng sau
Để em khỏi mang muộn phiền
Không còn em nữa
Con tim anh giờ đâu còn ai chữa
Đứng giữa nơi nỗi đau đây
Vẫn còn chan chứa
Giữ nước mắt đằng sau
Để em khỏi mang muộn phiền