Nhìn về khoảng thời gian
Đã đi qua càng đau
Tưởng rằng ta sẽ mãi mãi bên nhau
Nào thấu
Nhân duyên quá vô thường
Một ngày kết thúc đôi tay sẽ buông
Chạm được đến nhẫn cưới
Rồi sao khóc nấc nghẹn ngào
Nhìn dòng người chen ngang
Anh chạnh lòng mà chẳng dám nói
Giấu nước mắt bước đi
Nhưng không ngăn được suy nghĩ
Liệu từ nay về sau
Còn gặp lại nhau không
Hay là duyên đã hết
Bao lâu rồi người nhớ không
Sao ta còn hoài ngóng trông
Luôn tin vào lời hứa
Sẽ có tháng mười ba
Chờ đông tan rồi hạ tới
Vẫn cố chấp đợi
Ngày em đến bên anh
Bao lâu rồi người biết không
Mưa rơi cùng ngàn bão giông
Gieo hi vọng rồi dập tắt
Có lẽ anh đã quá ngốc
Chờ đợi khi mùa hạ có tuyết
Ta sẽ gặp lại
Nhìn dòng người chen ngang
Anh chạnh lòng mà chẳng dám nói
Giấu nước mắt bước đi
Nhưng không ngăn được suy nghĩ
Liệu từ nay về sau
Còn gặp lại nhau không
Hay là duyên đã hết
Bao lâu rồi người nhớ không
Sao ta còn hoài ngóng trông
Luôn tin vào lời hứa
Sẽ có tháng mười ba
Chờ đông tan rồi hạ tới
Vẫn cố chấp đợi
Ngày em đến bên anh
Bao lâu rồi người biết không
Mưa rơi cùng ngàn bão giông
Gieo hi vọng rồi dập tắt
Có lẽ anh đã quá ngốc
Chờ đợi khi mùa hạ có tuyết
Ta sẽ gặp lại
Bao lâu rồi người nhớ không
Sao ta còn hoài ngóng trông
Luôn tin vào lời hứa
Sẽ có tháng mười ba
Chờ đông tan rồi hạ tới
Vẫn cố chấp đợi
Ngày em đến bên anh
Bao lâu rồi người biết không
Mưa rơi cùng ngàn bão giông
Gieo hi vọng rồi dập tắt
Có lẽ anh thật ngu ngốc
Chờ đợi khi mùa hạ có tuyết rơi
Ta sẽ gặp lại
Chờ đợi khi mùa hạ có tuyết rơi
Ta gặp lại