Chua chua ngọt ngọt
Anh mời em nếm thử này
Như đặc sản me tươi Nam Bộ
Anh gọi đây món tủ này
Đeo khăn rằn, nón lá
Hát câu hò ơi
Mời em về miền sông nước
Xong lái con đò chơi
Vì anh không có gì đặc biệt
Ngoài đặc sản
Món ngon nào anh đây cũng có
Cần thêm bao nhiêu anh chẳng nản
Em nói anh nhạt
Vậy để quết nước mắm
Giơ hai bàn tay mười điểm
Ngon hết nước chấm
Chi mô răng rứa
Anh nói rằng tau thích mi
Ý chí vươn lên như tỏi núi lửa
Là cách mà anh đã thích nghi
Vừa nhìn em đã muốn chấm
Xong em lại bảo là
Không kích thích đi
Chua, ngọt, cay, the
Yeah thơm lừng vị
Không nề hà đây là boy miền Trung
Tuy không nói nhưng biết em liền ưng
Anh nổi tiếng khắp cả vùng
Như là tỏi Lý Sơn này
Nếu như em đồng ý
Thì lên thuyền chung
Và đây là boy trên núi
Nhưng luôn nồng nàn như người biển
Sổ đỏ có tới ba quả đồi
Giờ đã nâng lên thành mười quyển
Vị cay nồng nàn
Nên không thể ngừng trong đây
Anh là gừng Kỳ Sơn
Chứ không phải Gung0cay
Dù là túp lều tranh
Hay có cả thủy cung
Gừng cay, mắm mặn
Nhưng vẫn luôn thủy chung
Chỉ cần em thích
Hai ta cùng vi vu
Chỉ đợi em gật đầu
Yes, me too
Tay nâng chén mắm ớt gừng
Gừng cay mắm mặn xin đừng quên nhau
Thương anh lắm đấy
Nhưng đành dừng chân
Nghĩ ngợi chần chừ hơi lâu
Vì có lúc em
Sẽ như một đứa trẻ
Cũng có khi đành hanh như cụ già
Nếu anh yêu em được đến thế
Thì hãy dắt tay
Dắt tay em về nhà
Như ốc với mắm gừng
Hai mình đẹp đôi
Vang tiếng khắp vùng
Như cút chấm mắm me
Cá chiên mắm tỏi
Vị hương thơm lừng
Tay nâng chén mắm ớt gừng
Gừng cay mắm mặn xin đừng quên nhau
Vì anh không có gì đặc biệt
Ngoài đặc sản
Món ngon nào anh đây cũng có
Cần thêm bao nhiêu anh chẳng nản
Em nói anh nhạt
Vậy để quết nước mắm
Giơ hai bàn tay mười điểm
Ngon hết nước chấm
Vì anh không có gì đặc biệt
Ngoài đặc sản
Món ngon nào anh đây cũng có
Cần thêm bao nhiêu anh chẳng nản
Em nói anh nhạt
Vậy để quết nước mắm
Giơ hai bàn tay mười điểm
Ngon hết nước chấm
Mười điểm hết nước chấm