Từ hạ sang thu đông đến xuân qua
Đã mấy mùa hoa mai nở trước nhà
Nhớ trời nắng hạ chiều mưa giông
Bóng trăng thu vàng rọi đầu ngõ
Gió Đông Bắc lạnh tàn canh
Đợi mùa nương dâu ngô lúa nuôi con
Con nước tràn qua hoa màu chẳng còn
Đất nghèo nhuốm mặn mồ hôi cha
Xót xa thân cò mẹ quặn gánh
Lo đàn em nhỏ còn thơ
Thương cha sương gió nơi quê nhà
Thương em bữa cơm dưa cà
Thương mẹ ngóng trông con về
Đường dài biệt sơn khê
Xuân đang về đất mẹ
Nợ mẹ cha thêm tuổi già
Lại một năm trôi con vẫn chơi vơi
Sông núi còn ngăn cách biệt phương trời
Mây ngàn khuất nẻo buồn xa xăm
Bữa cơm chan đầy giọt lệ đắng
Mong rằng quê nhà bình an
Đợi mùa nương dâu ngô lúa nuôi con
Con nước tràn qua hoa màu chẳng còn
Đất nghèo nhuốm mặn mồ hôi cha
Xót xa thân cò mẹ quặn gánh
Lo đàn em nhỏ còn thơ
Thương cha sương gió nơi quê nhà
Thương em bữa cơm dưa cà
Thương mẹ ngóng trông con về
Đường dài biệt sơn khê
Xuân đang về đất mẹ
Nợ mẹ cha thêm tuổi già
Lại một năm trôi con vẫn chơi vơi
Sông núi còn ngăn cách biệt phương trời
Mây ngàn khuất nẻo buồn xa xăm
Bữa cơm chan đầy giọt lệ đắng
Mong rằng quê nhà bình an
Mây ngàn khuất nẻo buồn xa xăm
Bữa cơm chan đầy giọt lệ đắng
Mong rằng quê nhà bình an