Phận đời làm dâu
Ai đâu biết vui hay buồn
Từ khi theo chồng em về nơi xứ xa
Xa rời mẹ cha, xa đứa em thơ dại khờ
Nơi chốn quê người
Ngày ngày nước mắt chan cơm
Tủi phận đời em
Không may mắn như bao người
Mẹ cha không thương mình
Còn chồng đi sớm về khuya
Một mình đêm đêm
Lệ rơi ướt gối bao lần
Xót thương phận mình
Nhưng nào dám trách hờn ai
Giọt lệ đắng cay
Từng đêm cứ chảy tuôn dòng
Chỉ mong sao
Chồng thấu hiểu nỗi lòng của em
Mà nào quan tâm
Anh ngày đêm cứ mãi đi tìm
Bướm ong vui đùa
Anh bỏ mặc đời em
Giờ ngồi nơi đây
Buồn thương nhớ quê hương
Xứ lạ quê người
Bên chồng nhưng chẳng được vui
Thương cho phận làm dâu
Luôn tròn câu dâu thảo vợ hiền
Nhưng sao cuộc đời
Em lận đận truân chuyên
Tủi phận đời em
Không may mắn như bao người
Mẹ cha không thương mình
Còn chồng đi sớm về khuya
Một mình đêm đêm
Lệ rơi ướt gối bao lần
Xót thương phận mình
Nhưng nào dám trách hờn ai
Giọt lệ đắng cay
Từng đêm cứ chảy tuôn dòng
Chỉ mong sao
Chồng thấu hiểu nỗi lòng của em
Mà nào quan tâm
Anh ngày đêm cứ mãi đi tìm
Bướm ong vui đùa
Anh bỏ mặc đời em
Giờ ngồi nơi đây
Buồn thương nhớ quê hương
Xứ lạ quê người
Bên chồng nhưng chẳng được vui
Thương cho phận làm dâu
Luôn tròn câu dâu thảo vợ hiền
Nhưng sao cuộc đời
Em lận đận truân chuyên
Thương cho phận làm dâu
Luôn tròn câu dâu thảo vợ hiền
Nhưng sao cuộc đời
Em lận đận truân chuyên