Trào dâng hay không
Chuyện của sóng
Biếc xanh hay không
Chuyện của trời
Chuyện cũ qua rồi
Đừng nên vui miệng nhắc tới
Đừng hỏi anh bao điều khó nghĩ
Đã chia tay nhau rồi còn gì
Tổn thương như vậy
Liệu có vừa tâm ý
Tiệm hoa bao hôm rồi không mở
Thế nhưng bên hiên hoa vẫn nở
Nắng và trời vẫn trong
Dù vừa mới ôm trọn bão giông
Người yêu thêm ai chẳng sao cả
Muốn chia tay ai chẳng sao cả
Chỉ xin em đừng hỏi anh
Thêm điều gì cả
Lời chia tay trong anh vẫn chưa quên
Nhiều khi say anh vẫn lỡ kêu tên
Vậy nên anh chẳng đủ can đảm
Rẽ lối vẽ đường
Cho người mình thương
Người yêu ai
Dăm ba hôm rồi phôi phai
Họ không sai em không sai
Lẽ nào anh sai
Hợp ý thì em cứ giữ lại
Không thì chia hai
Người yêu đi
Nếu không vui thì chia ly
Người yêu đi
Nếu thích cứ làm tri kỷ
Đại dương cũng hay nói với biển
Cứ khóc nhiều rồi sẽ được an yên
Nhìn anh đi bao năm qua
Khóc bảy đau ba
Cạn cạn nâng nâng say say điên điên
Nhưng chẳng sao cả
Vì khóc cho em quá nhiều rồi
Nên anh chẳng sao cả
Tiệm hoa bao hôm rồi không mở
Thế nhưng bên hiên hoa vẫn nở
Nắng và trời vẫn trong
Dù vừa mới ôm trọn bão giông
Người yêu thêm ai chẳng sao cả
Muốn chia tay ai chẳng sao cả
Chỉ xin em đừng hỏi anh
Thêm điều gì cả
Lời chia tay trong anh vẫn chưa quên
Nhiều khi say anh vẫn lỡ kêu tên
Vậy nên anh chẳng đủ cao thượng
Rẽ lối vẽ đường
Cho người mình thương
Người yêu ai
Dăm ba hôm rồi phôi phai
Họ không sai em không sai
Lẽ nào anh sai
Hợp ý thì em cứ giữ lại
Không thì chia hai
Người yêu đi
Nếu không vui thì chia ly
Người yêu đi
Nếu thích cứ làm tri kỷ
Đại dương cũng hay nói với biển
Cứ khóc nhiều rồi sẽ được an yên
Nhìn anh đi bao năm qua
Khóc bảy đau ba
Cạn cạn nâng nâng say say điên điên
Nhưng chẳng sao cả
Vì khóc cho em quá nhiều rồi
Nên anh chẳng sao cả
Người yêu đi
Nếu không vui thì chia ly
Người yêu đi
Nếu thích cứ làm tri kỷ
Đại dương cũng hay nói với biển
Cứ khóc nhiều rồi sẽ được an yên
Nhìn anh đi bao năm qua
Khóc bảy đau ba
Cạn cạn nâng nâng say say điên điên
Nhưng chẳng sao cả
Vì khóc cho em quá nhiều rồi
Nên anh chẳng sao cả
Vì khóc cho em quá nhiều rồi
Nên anh chẳng sao cả