Hồ điệp bay lượn trên ngón tay
Vỗ lời biệt ly với ta
Xóa nhòa bao thời gian tĩnh lặng
Mộng mơ say đắm
Tương kiến đôi lần mà như đã từng
Nói lời thề hẹn rất lâu
Bước vào trong chờ mong nhớ nhung
Quá thân quen
Một nỗi ưu tư
Đang trải rộng tháng năm
Một nỗi bi thương
Đang lấp đầy khóe mắt
Một giấc mơ hoang
Đang khắc họa tuổi xuân
Ta với người qua
Bao chuyện bể dâu
Một bóng mây trôi
Đang ghé lại núi non
Một nét tương tư
Đang khởi lại ký ức
Một thoáng nhân sinh
Đang hững hờ lướt trôi
Thế gian triền miên
Lưu luyến không rời
Đêm nhìn trăng sáng
Rọi xuống nhân gian mịt mờ
Ta nhìn đêm vắng
Trầm lắng yên tĩnh vô tận
Ta hỏi nhân thế
Phải chăng bầu trời ấy
Vẫn chưa đổi thay
Nơi người ngắm sao trời
Nghe làn gió mát
Rỉ rả bên tai không ngừng
Ai vọng tiếng hát
Đoạn cổ xưa quá êm dịu
Quân từ đâu đến
Nơi đây cùng gặp gỡ
Để ta có nhau
Tuân lời từng hẹn ước
Một nỗi ưu tư
Đang trải rộng tháng năm
Một nỗi bi thương
Đang lấp đầy khóe mắt
Một giấc mơ hoang
Đang khắc họa tuổi xuân
Ta với người qua
Bao chuyện bể dâu
Một bóng mây trôi
Đang ghé lại núi non
Một nét tương tư
Đang khởi lại ký ức
Một thoáng nhân sinh
Đang hững hờ lướt trôi
Thế gian triền miên
Bận tâm lưu luyến