Thời gian qua đi
Khi ngoảnh lại ta có chi
Mãi sống cho
Cho câu anh em không nghĩ suy
Nhiều năm phong sương
Đôi tay mười ngón tả tơi
Chắp vá thêm đôi vai liêu xiêu
Cũng chỉ vì
Sống cưu mang
Thương những kẻ vong tình bội nghĩa
Lòng nhân ôi sao mưu toan xấu vậy kìa
Sống không cho
Nhưng sao thích nhận trái thơm
Sống dối trá tà tâm
Nhưng luôn đem Phật ra thắp nhang
Đời như con sông
Có lúc đục có lúc trong
Thế cớ sao
Ta không yêu thương nhau thật lòng
Để khi lâm nguy
Sẽ có người dang cánh tay
Cứu lấy ta qua cơn phong ba
Qua đầm lầy
Chẳng biết chi
Nhưng chắc chắn biết điều phải biết
Bội ơn vong ân mai sau chẳng tồn tại
Chớ lung lay lao đao
Như buồm lướt khơi
Gió cuốn xoáy
Thì theo lương tâm trôi dạt ở khắp nơi
Kẻ không thật lòng
Dối trá chi nhiều
Đêm đến nặng tâm can
Mãi lo âu ngày đêm
Vì suy tính những mưu cầu âm thầm
Sống không sai lòng
Dẫu mất đi nhiều
Nhưng không thẹn lương tâm
Ở trên có trời cao
Sẽ minh chứng cho những điều ta làm
Đời như con sông
Có lúc đục có lúc trong
Thế cớ sao
Ta không yêu thương nhau thật lòng
Để khi lâm nguy
Sẽ có người dang cánh tay
Cứu lấy ta qua cơn phong ba
Qua đầm lầy
Chẳng biết chi
Nhưng chắc chắn biết điều phải biết
Bội ơn vong ân mai sau chẳng tồn tại
Chớ lung lay lao đao
Như buồm lướt khơi
Gió cuốn xoáy
Thì theo lương tâm trôi dạt ở khắp nơi
Kẻ không thật lòng
Dối trá chi nhiều
Đêm đến nặng tâm can
Mãi lo âu ngày đêm
Vì suy tính những mưu cầu âm thầm
Sống không sai lòng
Dẫu mất đi nhiều
Nhưng không thẹn lương tâm
Ở trên có trời cao
Sẽ minh chứng cho những điều ta làm
Kẻ không thật lòng
Dối trá chi nhiều
Đêm đến nặng tâm can
Mãi lo âu ngày đêm
Vì suy tính những mưu cầu âm thầm
Sống không sai lòng
Dẫu mất đi nhiều
Nhưng không thẹn lương tâm
Ở trên có trời cao
Sẽ minh chứng cho những điều ta làm