Phút giây ngây dại này
Chính em ở hiện tại đây
Chẳng thể hiểu nổi lý do
Vì sao ta cứ mệt mỏi từng ngày
Có chăng tiếng yêu phai nhạt
Ta dần không thể hiểu nhau
Mà chẳng thể nói lời chào
Ở cạnh bên
Cũng chỉ vì thói quen từ lâu
Đâu rồi những mộng mơ
Qua rồi những mộng mơ
Em giờ không nàng thơ
Nhiều vụn vỡ đã khiến ơ thờ
Từng mơ về cho ngày sau
Nhưng mà nay còn đâu
Bao lời cay nghiệt
Ta giờ cứ thế dành cho nhau
Sao cứ ôm đau nhiều đến vậy
Tự nhận mình siêu siêu siêu
Tới đây cũng hay
Đừng dùng lời sát thương nhau
Khi không một ai muốn nghe
Đừng vội vàng hứa chi nhiều
Khi không thực sự chở che
Kỳ vọng ngày xưa lúc ta mới yêu
Giờ là niềm đau chỉ em thấu chịu
Thật nhiều cảm xúc tiêu tan
Trong em dần tăng tiến thêm
Giờ chỉ còn là kẻ vô hồn
Chẳng còn cần ai ở bên
Sau bao nhiêu mối tình
Anh hiểu rõ hơn về tình yêu
Nhiều khi anh cũng tự nói mình
Phải phải công nhận
Rõ ràng là mình siêu
Không hiểu tại sao
Bây giờ mình hay buồn
Một mình gặm nhấm
Đêm muộn về mình chill
Đầu óc trống rỗng
Nghĩ về em là quay cuồng
Tự mình sống
Trong những câu chuyện hão huyền
Mà mình thêu
Anh từng miệt mài
Cả một quá trình thiệt dài
Cố gắng thiệt tài
Với những thứ anh ngây dại
Không phải nay mai
Anh cố đập đi xây lại
Chỉ mong là em thấy hài lòng
Với những thứ mà anh mang lại
Luôn chiều chuộng mà không dám la rầy
Nơm nớp lo sợ
Khi mà em cau mày
Không muốn em phải
Thua thiệt ai sau này
Mà em vẫn không vừa ý
Anh không biết làm sao đây
Em bị huyễn hoặc trong cái thứ
Mà nó gọi là tình yêu
Thứ anh xây là mái ấm
Em chỉ nhìn thấy túp lều
Nó nhìn thấy em phụng vượng
Bởi vẻ ngoài dễ lầm tưởng
Nhưng nó chẳng thể tưởng tượng
Thứ mình trải không tầm thường
Anh trao em sự chân thành
Em xem là khả dĩ
Họ trao em chỉ một phần
Em như trúng được cả tỷ
Nhiều khi tự hỏi
Anh cố gắng để làm gì
Chịu tới đây cũng siêu thật
Cuối cùng phải chọn ra đi
Sao cứ ôm đau nhiều đến vậy
Tự nhận mình siêu siêu siêu
Tới đây cũng hay
Đừng dùng lời sát thương nhau
Khi không một ai muốn nghe
Đừng vội vàng hứa chi nhiều
Khi không thực sự chở che
Kỳ vọng ngày xưa lúc ta mới yêu
Giờ là niềm đau chỉ em thấu chịu
Thật nhiều cảm xúc tiêu tan
Trong em dần tăng tiến thêm
Giờ chỉ còn là kẻ vô hồn
Chẳng còn cần ai ở bên