Tôi yêu sao tà áo dài nhẹ nhàng
Trong nắng vàng từ những ngày bé thơ
Mỗi ngày đều nhìn thấy
Cô mặc đến trường
Hiền lắm ôi ánh mắt dịu dàng
Tôi yêu sao tà áo dài mộc mạc
Và những nụ cười thẹn thùng tuổi tóc mây
Trắng một màu thuần khiết và thơ ngây
Lúc tan trường như đàn bướm trắng vui tung bay
Thướt tha tựa mây
Tà áo mỏng manh
Như những cánh hoa nhẹ lay
Đi giữa con đường đầy hoa
Thắm muôn màu sắc
Tựa những nàng tiên chẳng lo muộn phiền
Viết trăm bài thơ
Cũng chẳng nói hết bao nhiêu
Yêu thương của tôi
Chỉ biết trong tim
Vẫn luôn thấy tự hào thay
Đẹp nhất là chiếc áo dài Việt Nam
Tôi yêu sao tà áo dài dịu dàng
Xuống phố cùng bè bạn để đón xuân
Mỗi người là một đóa hoa đủ sắc màu
Đẹp tươi trong ánh nắng rạng ngời
Tôi yêu sao tà áo dài của Mẹ
Trong tấm hình ngày xưa đi đón dâu
Chẳng nhạt màu rực rỡ và đỏ thắm
Như câu thề bao năm qua
Sắt son bên nhau
Thướt tha tựa mây
Tà áo mỏng manh
Như những cánh hoa nhẹ lay
Đi giữa con đường đầy hoa
Thắm muôn màu sắc
Tựa những nàng tiên chẳng lo muộn phiền
Viết trăm bài thơ
Cũng chẳng nói hết bao nhiêu
Yêu thương của tôi
Chỉ biết trong tim
Vẫn luôn thấy tự hào thay
Đẹp nhất là chiếc áo dài Việt Nam
Thướt tha tựa mây
Tà áo mỏng manh
Như những cánh hoa nhẹ lay
Đi giữa con đường đầy hoa
Thắm muôn màu sắc
Tựa những nàng tiên chẳng lo muộn phiền
Viết trăm bài thơ
Cũng chẳng nói hết bao nhiêu
Yêu thương của tôi
Chỉ biết trong tim
Vẫn luôn thấy tự hào thay
Đẹp nhất là chiếc áo dài Việt Nam