Nước mắt độc hành
Tự lau chẳng mong một ngày
Sẽ vơi bớt đi
Thắt cõi lòng tủi thân ta rót vào ly
Ngồi suy tư trước gương
Tập yêu thương lấy bản thân mình
Cho dù qua nghìn trùng lâm li
Vẫn không hề suy
Người còn nhiều lắng lo
Xót xa nắng mưa thân cò
Vẫn còn lo đói no
Đời vô vàn gió to
Từng bước chân lẻ loi
Đôi tay lấm lem sớm chiều
Độc hành và cô liêu
Những đêm quạnh hiu
Mang kiếp phong trần
Không oán than ai
Dẫu đời ta bao trái ngang
Có đôi lần bơ vơ
Khóc giữa trần gian
Nhành hoa nở trong sương
Vì sao hoa ngát hương giữa đường
Hay vì đời toàn là đau thương
Chẳng nơi nào nương
Nước mắt độc hành
Tự lau chẳng mong một ngày
Sẽ vơi bớt đi
Thắt cõi lòng tủi thân ta rót vào ly
Ngồi suy tư trước gương
Tập yêu thương lấy bản thân mình
Cho dù qua nghìn trùng lâm li
Vẫn không hề suy
Người còn nhiều lắng lo
Xót xa nắng mưa thân cò
Vẫn còn lo đói no
Đời vô vàn gió to
Từng bước chân lẻ loi
Đôi tay lấm lem sớm chiều
Độc hành và cô liêu
Những đêm quạnh hiu
Mang kiếp phong trần
Không oán than ai
Dẫu đời ta bao trái ngang
Có đôi lần bơ vơ
Khóc giữa trần gian
Nhành hoa nở trong sương
Vì sao hoa ngát hương giữa đường
Hay vì đời toàn là đau thương
Chẳng nơi nào nương
Nước mắt độc hành
Tự lau chẳng mong một ngày
Sẽ vơi bớt đi
Thắt cõi lòng tủi thân ta rót vào ly
Ngồi suy tư trước gương
Tập yêu thương lấy bản thân mình
Cho dù qua nghìn trùng lâm li
Vẫn không hề suy
Nước mắt độc hành
Nước mắt độc hành
Tự lau chẳng mong một ngày
Sẽ vơi bớt đi
Thắt cõi lòng tủi thân ta rót vào ly
Ngồi suy tư trước gương
Tập yêu thương lấy bản thân mình
Cho dù qua nghìn trùng lâm li
Vẫn không hề suy