Ta đến bên nhau nhiệm màu cạn sầu
Như giấc chiêm bao mình thường nguyện cầu
Nung nấu tương lai đường dài còn hoài
Ai ngỡ chông gai nhọc nhằn mệt nhoài
Nắng lên xua tan màn sương
Xin hãy cứu rỗi tâm hồn này
Nỗi đau dày vò bấy lâu
Cầu mong bình yên chỉ một ngày
Xin năm tháng
Buông tha cho thân gầy gò
Xin thôi chuỗi ngày dài
Một mình em co ro
Đừng kéo đôi chân anh lại
Xin hãy để anh đi
Ngục tối bao vây lấy em
Xin hãy để em đi
Nơi đây không còn lại gì còn lại gì
Ngoài nước mắt chan chứa trên mi
Đừng thắp cho em hy vọng
Xong rồi đập tan tành
Vì trái tim đã vỡ ra
Nay lại càng mong manh
Nơi đây đã từng là nhà từng là nhà
Mà sao nay bão tố phong ba
Đừng kéo đôi chân em
Bâng quơ lượn lờ
Không nhớ bao nhiêu đêm đã chơ vơ
Thôi miên sâu trong tâm trí
Cũng đã đến lúc nên đi
Trăng khuya trên cao xa
Riêng tư nơi em bao la
Dần dần thành hư hao ra
Đừng kéo đôi chân anh lại
Xin hãy để anh đi
Ngục tối bao vây lấy anh
Xin hãy để anh đi
Nơi đây không còn lại gì còn lại gì
Ngoài nước mắt chan chứa trên mi
Đừng thắp cho em hy vọng
Xong rồi đập tan tành
Vì trái tim đã vỡ ra
Nay lại càng mong manh
Nơi đây đã từng là nhà từng là nhà
Mà sao nay bão tố phong ba
Đã từng là nhà từng là nhà
Đã từng là nhà từng là nhà
Sao nay bão tố phong ba
Kéo đôi ta
Đã từng là nhà từng là nhà
Đã từng là nhà từng là nhà
Sao nay bão tố phong ba
Ta đến bên nhau nhiệm màu cạn sầu
Như giấc chiêm bao mình thường nguyện cầu
Nung nấu tương lai đường dài
Ai ngỡ chông gai nhọc nhằn mệt nhoài