Nam mô a di đa bà dạ
Đa tha dà đa dạ
Đa điệt dạ tha
Nam mô a di đa bà dạ
Đa tha dà đa dạ
Đa điệt dạ tha
Ở trong cái thiên địa nhân hình thành
Có quá nhiều thứ phàm phu định giành
Cho cái luật trời phong vũ định danh
Nó thi nhau cạnh tranh
Ma tu thịnh hành
Đúng cái thời cơ quỷ bèn chiêu binh
Sao cái trần thế ngày càng yêu tinh
Sân si dục vọng kẻ hèn điêu ngoa
Đến khi mình ngã xuống
Lại đòi siêu linh
Mang con mắt thường nào Phật giả giả
Thật quả lẫn lộn Phật Phật ma ma
Rồi cũng phải chán chường
Khi nhận khổ ải
Đâu có dễ dãi trong hạnh đầu đà
Chùa chiền mọc lên như là quán xa
Nhang đèn cúng dường đêm ngày bông hoa
Miệng thì niệm Phật trong lòng ác bá
Ta mặc áo cà sa
Nhận đầy công quả
Nam mô có chút ánh sáng
Đó trong bóng tối dáng ông thầy tu
Bước chân thấp thoáng
Bên trong án khói tiếng tăm ngài lưu
Thức tâm thế thái đây phong thế đó
Vẫn không hề lui
Không có được phán
Không có được giấu
Không có được chiếm kiếm tiền để tiêu
Trong cái thời thế
Đây cái đời thói
Mang cái diệu kế thức thần quỷ yêu
Có cái gì đúng
Có cái gì đáng
Có cái gì đủ gọi là chỉ tiêu
Cho đi là tính
Rồi tinh vi nhiều thứ
Tư duy này cuối
Chết rồi cũng thiêu
Trần thế kia tối tăm mịt mù
Mọi khổ đau ái ố bao giờ hết
Nhất niệm thành ma tâm oán thù
Nhất niệm thành Phật
Tâm sáng soi lối mờ
Trần thế kia xóa tan mây mù
Mọi khổ đau ái ố nay đã hết
Chỉ khi lòng vẫn còn
Ý niệm soi sáng
Vững tâm Phật
Nguy nan chẳng xô được ta
Dục giới vô giới không chắc tới
Chân không ta cõng nắng mây chấp lối
Cơm chay chỉ một bữa qua cái đói
Ba y tay một bát vô sắc giới
Có được bao người khi tâm chỉ tịnh
Tịnh nỗi bao kẻ khi tâm chỉ tham
Rồi mượn cái cõi Phật
Qua mắt đại chúng
Người thì lại cúng đông đúc hỉ hoan
Kẻ thì ngồi cao sơn hào vị quý
Người thì vứt bỏ bạc tiền tu tâm
Đâu cần gia tài tranh giành vị trí
Không chùa không tượng không nhà du tăng
Nam mô có chút ánh sáng
Đó trong bóng tối dáng ông thầy tu
Bước chân thấp thoáng
Bên trong án khói tiếng tăm ngài lưu
Thức tâm thế thái đây phong thế đó
Vẫn không hề lui
Vì cuộc đời này thường trong tam giới
Có lẽ quá tham sân hận thù
Cho nên sinh ra yêu ma thế thời
Mà dù điều gì
Thì bậc chân tu nhân gian cũng có
Cho cái xấu bên trong ta bà
Bao nhiêu xua đi không còn đáng lo
Trần thế kia tối tăm mịt mù
Mọi khổ đau ái ố bao giờ hết
Nhất niệm thành ma tâm oán thù
Nhất niệm thành Phật
Tâm sáng soi lối mờ
Trần thế kia xóa tan mây mù
Mọi khổ đau ái ố nay đã hết
Chỉ khi lòng vẫn còn
Ý niệm soi sáng
Vững tâm Phật
Nguy nan chẳng xô được ta