Ai ơi nghe chuyện tình yêu
Ở trên thế gian này
Bao nhiêu cơn điên cơn say
Vì yêu mà quên hết đi
Tâm can mơ màng
Hình dáng của ai ở thiên đàng
Nỗi nhớ vu vơ
Đậm sâu nào ai biết đâu
Nhìn lại mình em có thấy
Hình hài một người đang say tình
Thôi thì đầy vơi mình uống cho say
Ngập tràn nụ cười tiếng khóc
Cạn ly này cùng anh không đừng
Đợi chờ gì
Mình uống đi uống đi cho say
Sầu vương cay trên khóe mi này
Chẳng biết tin ai
Chẳng biết tin ai
Cần có ai có ai ở đây
Ngậm chút men ta sẽ điên dại
Ngẩn ngơ một mình
Ta bơ vơ
Ai ơi buông lơi rong chơi muôn nơi
Vi vu chu du thiên thu không vơi
Uyên ương trao nhau bao câu yêu thương
Thiên chương reo ca theo ta muôn phương
Thử một lần để cho con tim được lắng nghe
Rằng định nghĩa về tình yêu
Cũng chỉ là một cảm giác
Nhiều người lãnh đạm
Dần dà chuyển sang lãnh cảm
Chỉ vì thiếu sự quan tâm
Phần vì người kia phản bác
Chẳng cần phấn hoa minh tinh màn bạc
Chẳng cần núi cao cơ ngơi vàng tạc
Chẳng cần mải mê
Chỉ cần là được thỏa thê
Cảm thụ được sự kết tinh
Tinh hoa đàn hạc
Thanh âm quản huyền nhạc
Xuyên qua từng kẽ da
Lá cây xào xạc
Vì thoáng cơn gió phương nào khẽ qua
Sợ rằng trái tim
Liệu có chịu nổi vết xước
Khi một người vội cất bước
Người còn lại lặng lẽ xa
Bài học vỡ lòng
Nhiều lần nằm trằn trọc ở phòng
Biết tìm đâu ra niềm vui hạnh phúc
Khi cả con tim cũng lỡ còng
Vội vàng mở lòng
Rồi cũng vội vàng vỡ mộng
Hiểu được quy luật tri túc tiện túc
Một ngày lại quay về thuở hồng
Mình uống đi uống đi cho say
Sầu vương cay trên khóe mi này
Chẳng biết tin ai
Chẳng biết tin ai
Cần có ai có ai ở đây
Ngậm chút men ta sẽ điên dại
Ngẩn ngơ một mình
Ta bơ vơ
Thiên ấn duyên trên đời
Vui buồn hợp tan
Than trách nhau phũ phàng
Chia cách xa lỡ làng
Này ai ơi tình tôi như con nước trôi
Lênh đênh khắp bến
Mượn men rượu cay
Lồng say để giãi bày