Có một cơn gió từ đâu kéo đến
Nỡ làm tan nát vườn hoa ký ức
Có một cơn gió từ đâu kéo đến
Chia cắt đôi ta không thể thấy nhau
Anh sống ở hiện tại
Anh mang những vụn vỡ
Trong thâm tâm anh bảy phần đổ nát
Anh sống với khổ đau
Anh không còn niềm nở
Vết thương còn đọng lại
Giờ chuyển sang chỗ khác
Trong những tháng ngày
Say mèm không lỗi thoát
Anh cứ tự hỏi
Bản thân mình là ai
Anh sống từ trái tim
Trọn vẹn giờ thối nát
Anh sống như cuốn phim
Bắt anh phải hòa vibe
Và anh nốc cạn chén này
Tiếp là chén này
Không còn nhớ những gì đang xảy ra
Anh đã quên đi từng ngày
Bên nhau từng ngày
Trái tim giờ sẽ ra bảy ba
Và rồi anh muốn tình yêu ta trọn vẹn
Không có em thì không phải ai khác
Anh không muốn thấy em
Phải chịu đựng những tổn thương
Sau lời nói mọi người đã khai thác
Nhưng em ơi ta không còn bên nhau
Giữa đêm thâu và bầu trời đen tối
Sót lại cho ta là những cuộc gọi
Và cung đường nay
Tưởng chừng như quên lối
Tiếng violin vang lên da diết
Anh vẫn tha thiết rồi viết về em
Viết về chuyện tình
Tưởng chừng như có kết
Viết về những ngày
Mà anh còn kề bên
Anh thường tới lui nơi mình từng gặp
Nghe lại bài nhạc hai ta đã từng nghe
Nhưng giờ chỉ còn là một bến đỗ
Liệu em có đến ghé lại và dừng xe
Anh sẽ luôn nhớ về em
Như là một kí ức
Vì những điều thật đẹp
Ta đã dành cho nhau và
Và anh đến nơi mình gọi là kỷ niệm
Giữa hàng phượng vĩ bầu trời mạn đượm nắng
Cơn gió nhẹ đưa cành hồng màu úa tàn
Phai dần vết son
Của ngày hạ phượng thắm
Dòng nhật ký ùa về những ngày đầu
Tuôn chảy thành vệt
Vấn vương nơi mí mắt
Chẳng còn lại dáng vẻ sự thanh khiết
Của một thuở thanh bình
Vào ngày em đi mất
Giấc mơ ngủ vùi
Là được ngồi cùng em
Thực hiện điều đã ước từ thuở đó
Vài cuốn phim đã hứa hẹn cùng xem
Hoài niệm buồn năm tháng trắc trở đó
Dòng thanh âm còn đọng trong điện thoại
Mong chờ người điện lại
Chỉ còn tiếng ghi âm
Nỗi khắc khoải nỗi nhớ này nhắc mãi
Với một người ta đã
Từng khắc cốt ghi tâm
Hoàng hôn rủ xuống ảm đạm nơi phố thị
Từng là tụi mình tay nắm và kề môi
Mảnh thời gian đẹp nhất của cuộc đời
Con đường thân thuộc
Giờ đã phải lìa đôi
Anh vẫn luôn hoài niệm một câu hỏi
Liệu mai sau này
Ta có già cùng nhau
Hay chỉ thoáng chốc về vài cơn mộng tưởng
Ghé qua cuộc đời
Để rồi lại cùng đau
Ánh chiều vang vọng cơn gió của đầu thu
Phủ bụi năm tháng con tim anh hoen gầy
Giữ con tim này lại trong thành phố
Ánh đèn đã ngã
Phủ màu thân quen này
Nhặt lại mảnh tình
Năm ấy người còn nhớ
Chuyện tình đã cũ
Hay vẫn hoài cuồng suy
Lối nhỏ ngày ấy
Nơi anh vẫn còn chờ
Mặt trời khuất bóng
Chia lối hai đường đi
Có một cơn gió từ đâu kéo đến
Đã cuốn đi hạnh phúc
Ta từng vun đắp để lại bão tố
Nắng chẳng quay về
Để em ôm hoài ký ức
Mình trong cơn mưa
Thế là tan nát tình yêu chóng vánh
Tại sao chúng ta chẳng thấy nhau
Nhìn mùa thu này lại đi qua
Và cơn mưa giờ đã đi xa
Nếu như cơn mưa này
Làm em bật khóc
Yên tâm bầu trời nắng
Rồi sẽ làm em vui
Chẳng còn buồn đau
Trong căn nhà chật góc
Khi tinh thần tuột dốc
Bia lại lấy đem khui
Đôi ta tin vào thuyết nhật nguyệt
Duyên phận đời bên nhau còn bấy lâu
Em biết không điều đó sẽ thật tuyệt
Nếu một lần nữa
Ta lại tìm thấy nhau
Và anh luôn tin vào một ngày mai
Ngày mà tương lai đánh đổ thực tại
Nơi mà bụi đường bám xẩm đầy vai
Anh muốn gieo mình trong
Cơn mơ này mãi mãi
Không muốn thức giấc vì sợ em đi
Chẳng còn tiếng cười
Cùng nhau nơi xó bếp
Bao nhiêu thương nhớ người vội đem đi
Quần áo thường ngày
Hôm nay lại khó xếp
Và ta đã từng yêu từng nghĩ
Dễ dàng thấy nhau giữa phố đông
Cho đến khi dừng yêu nhưng vẫn nghĩ
Và tất cả lại về con số không
Anh lại đem tim mình trao người lạ
Để rồi nhận về mình những đắng cay
Ta rời xa khi 5 thì 10 họa
Vậy ai có tất cả
Ai thì phải trắng tay
Mong em không còn nước mắt trên mi
Và những thước phim này không cần nữa
Nỗi buồn về em trước mắt quên đi
Với anh trái tim này không cần sửa
Anh cũng luôn mong nơi em có nắng
Để không còn buồn vì tiếng mưa rơi
Trò chơi tình yêu này anh khó thắng
Vì người thứ hai giờ này vẫn chưa tới
Bởi vì những điều tốt đẹp nhất
Thì anh vẫn luôn muốn dành cho em
Cho dù là hôm qua
Hôm nay hay ngày mai
Dù trời nắng hay là mưa
Thì anh vẫn luôn dành cho em
Những điều tốt đẹp nhất mà anh có
Nếu một ngày đẹp trời
Em bước ra khỏi cánh cửa đó
Thì hãy cứ đi tiếp
Và đừng quay đầu lại
Hãy cứ đến nơi
Mà em cho là hạnh phúc nhất
Hạnh phúc như cái cách mà
Hai ta đã từng