Ngày xưa còn thơ
Ngây ngô, vô tư, hồn nhiên
Cớ sao giờ đây
Thương đau vây em triền miên
Bão giông sẽ qua
Nắng mai sẽ bên đời ta
Mặc kệ bao chông gai
Cố gắng vượt qua
Đời ai rồi cũng
Sẽ có những lúc buồn đau
Có lúc cười tươi
Nhưng sâu trong tim rỉ máu
Có lúc cạnh nhau
Có lúc nhắc tên lại đau
Đời nào ai biết trước
Tương lai mình ra sao
Nặng gánh trên đôi vai em
Chữ gia đình
Mẹ ốm cha đau nên em
Sớm mưu sinh
Dành cả thanh xuân đổi lấy
Sau này ấm êm
Thương cho em tấm thân
Chân yếu tay mềm
Dù trải qua bao sóng gió
Trong cuộc đời
Phải cố mạnh mẽ chẳng để
Nước mắt rơi
Dù có những lúc yếu đuối
Muốn được nghỉ ngơi
Phận đào tơ
Nhưng mang trên vai nhiều mộng mơ
Ngày xưa còn thơ
Ngây ngô, vô tư, hồn nhiên
Cớ sao giờ đây
Thương đau vây em triền miên
Bão giông sẽ qua
Nắng mai sẽ bên đời ta
Mặc kệ bao chông gai
Cố gắng vượt qua
Đời ai rồi cũng
Sẽ có những lúc buồn đau
Có lúc cười tươi
Nhưng sâu trong tim rỉ máu
Có lúc cạnh nhau
Có lúc nhắc tên lại đau
Đời nào ai biết trước
Tương lai mình ra sao
Dù trải qua bao sóng gió
Trong cuộc đời
Phải cố mạnh mẽ chẳng để
Nước mắt rơi
Dù có những lúc yếu đuối
Muốn được nghỉ ngơi
Phận đào tơ
Nhưng mang trên vai nhiều mộng mơ
Ngày xưa còn thơ
Ngây ngô, vô tư, hồn nhiên
Cớ sao giờ đây
Thương đau vây em triền miên
Bão giông sẽ qua
Nắng mai sẽ bên đời ta
Mặc kệ bao chông gai
Cố gắng vượt qua
Đời ai rồi cũng
Sẽ có những lúc buồn đau
Có lúc cười tươi
Nhưng sâu trong tim rỉ máu
Có lúc cạnh nhau
Có lúc nhắc tên lại đau
Đời nào ai biết trước
Tương lai mình ra sao
Ngày xưa còn thơ
Ngây ngô, vô tư, hồn nhiên
Cớ sao giờ đây
Thương đau vây em triền miên
Bão giông sẽ qua
Nắng mai sẽ bên đời ta
Mặc kệ bao chông gai
Cố gắng vượt qua
Đời ai rồi cũng
Sẽ có những lúc buồn đau
Có lúc cười tươi
Nhưng sâu trong tim rỉ máu
Có lúc cạnh nhau
Có lúc nhắc tên lại đau
Đời nào ai biết trước
Tương lai mình ra sao