Câu yêu thương người trao
Sao giờ nhạt phai
Đêm không trăng thiếu em
Anh như không tồn tại
Mưa hôm nay
Phủ kín con đường ngày xưa
Phải chăng vì
Tình yêu ấy bây giờ dư thừa
Hoa cũng tàn chỉ còn lá giêu bông
Em phũ phàng em bước theo chồng
Có chăng là người sẽ hạnh phúc
Hay là nước mắt lại tràn ướt mi
Ngày hôm ấy
Em bước theo người anh đau
Áng mây kia che đi bức tranh năm nào
Dòng thư cũ nay hóa mây ngàn trôi xa
Lục bình trôi mãi
Theo bóng dáng ai nhạt nhòa
Lời ai hứa sẽ mãi một đời bên ta
Cớ sao em quay lưng
Bước đi âm thầm
Ngàn câu nói
Cũng chẳng níu được tay ai
Tình này đành chia hai
Bóng em dần xa
Mây bay bay che nụ cười
Che luôn ánh nắng anh say
Anh loay hoay đi tìm hoài
Dáng hình thanh âm năm ấy
Ở ngay đây
Đã từng có em trong đời
Nếu mọi thứ như anh dự định
Thì bài nhạc này sẽ không lời
Sự kiêu sa ai đang có
Ai còn khóc ai buồn
Nàng chiêu hoa
Cả bầu trời chiêu luôn dòng lệ ai tuôn
Buông xuôi không phải cách
Như anh đã trách bao ngày
Đành chôn sâu trong tiềm thức
Những câu bất lực sau đây
Hoa cũng tàn chỉ còn lá giêu bông
Em phũ phàng em bước theo chồng
Có chăng là người sẽ hạnh phúc
Hay là nước mắt lại tràn ướt mi
Ngày hôm ấy
Em bước theo người anh đau
Áng mây kia che đi bức tranh năm nào
Dòng thư cũ nay hóa mây ngàn trôi xa
Lục bình trôi mãi
Theo bóng dáng ai nhạt nhòa
Lời ai hứa sẽ mãi một đời bên ta
Cớ sao em quay lưng
Bước đi âm thầm
Ngàn câu nói
Cũng chẳng níu được tay ai
Tình này đành chia hai
Bóng em dần xa
Xa nhau anh không hề muốn
Ngày người đi tay anh không thể buông
Dù cố níu
Nhưng em cũng chẳng quay lại
Thương cho duyên ta dỡ dang
Đành chia đôi
Lương duyên kia người mang
Đành chôn giấu
Theo bước chân người đi