Câu nhớ câu thương ai quên ai rồi
Bên kia sông
Em về bên tình duyên mới
Từng lời hẹn ước ngày nào
Bỏ mặc quay bước đành sao
Để anh hiu quạnh
Lỡ duyên không thành
Trách sao cho đành
Hò ơi con sáo sổ lòng sáo bay
Khắp bốn phương trời sáo về với ai
Hò ơi ai gánh nỗi buồn đong đầy
Chỉ một câu thương
Vấn vương đời này
Duyên là duyên trời ban
Dây tơ hồng se đôi trái ngang
Nhìn theo con nước lên
Mà lòng nát tan
Ra mà xem kiệu hoa
Em theo chồng mình anh ngóng trông
Đứng bên sông ở trong lòng bão giông
Thương là thương người ta
Cớ sao đời gieo bao xót xa
Phận bèo trôi
Áo mặc sao qua khỏi đầu
Em về bên lầu cao
Hãy quên mình đã từng có nhau
Lỡ duyên sầu ước ban đầu ở đâu
Hò ơi con sáo sổ lòng sáo bay
Khắp bốn phương trời sáo về với ai
Hò ơi ai gánh nỗi buồn đong đầy
Chỉ một câu thương vấn vương đời này
Duyên là duyên trời ban
Dây tơ hồng se đôi trái ngang
Nhìn theo con nước lên
Mà lòng nát tan
Ra mà xem kiệu hoa
Em theo chồng mình anh ngóng trông
Đứng bên sông ở trong lòng bão giông
Thương là thương người ta
Cớ sao đời gieo bao xót xa
Phận bèo trôi
Áo mặc sao qua khỏi đầu
Em về bên lầu cao
Hãy quên mình đã từng có nhau
Lỡ duyên sầu ước ban đầu ở đâu
Duyên là duyên trời ban
Dây tơ hồng se đôi trái ngang
Nhìn theo con nước lên
Mà lòng nát tan
Ra mà xem kiệu hoa
Em theo chồng mình anh ngóng trông
Đứng bên sông ở trong lòng bão giông
Thương là thương người ta
Cớ sao đời gieo bao xót xa
Phận bèo trôi
Áo mặc sao qua khỏi đầu
Em về bên lầu cao
Hãy quên mình đã từng có nhau
Lỡ duyên sầu ước ban đầu ở đâu