Lại một cấu trúc bài
Ta vẫn thoại hằng đêm
Và lại là em thấy mệt
Anh đáp lại rồi xem
Ngày tháng trôi qua thật êm
Nhưng ta chẳng nhớ để lại gì
Chẳng tí cảm giác ngày xưa
Nhưng ta chẳng muốn ai rời đi
Bởi vì thời gian trôi qua
Sẽ khắc sâu vào trong tâm trí
Bởi vì nhìn em yêu ai sẽ rất đau
Nghe thật ích kỉ
Có lẽ vì thế
Nên ta chẳng biết đường ra
Như là vùi lấp cảm xúc
Giữa cánh đồng hoa
Nắm đôi bàn tay lâu thật lâu
Cả hai bên nhau để thấy
Sự lạc lõng giữa vực sâu
Tại sao ta không còn chút rung động
Nụ hôn trao nhau chẳng thấy hy vọng
Nắm đôi bàn tay lâu thật lâu
Cả hai bên nhau để thấy
Sự lạc lõng giữa vực sâu
Tại sao ta không còn chút rung động
Nụ hôn trao nhau chẳng thấy hy vọng
Ta từng yêu ta từng thương
*** một chút nghĩ ngợi nào
Ta từng phiêu những bài ca
Những tình tứ sau lời chào
Ta từng cho yêu là lúc
Trái tim lấp đi niềm đau
Sao giờ đây hai định nghĩa
Nó bỗng chốc không đồng nhau
Vết nứt kia vội vàng lan ra
Trong ấy anh tìm thấy
Những lí do mà mình chia xa
Quá khứ ấy chẳng biến mất
Nó vẫn luôn tồn tại
Cố nối lấy ngàn vỡ nát
Nhưng cũng chẳng làm đầy
Và có lẽ nên dừng lại
Khi không hợp nhau từ những ngày đầu
Mình cố chấp với thực tại
Khi bao nụ hôn dần mất chiều sâu
Nghĩ mình trẻ, ngốc, và khờ dại
Nên cho quyền yêu bất chấp muộn sầu
Và *** up
Khi nhận ra
Ta không thể handle những ngày sau
But bae
*** có muốn nó over
*** có muốn nó over
Em nói cho anh con tim
Nhưng em lấy giấu nó ở đâu cơ
Baby anh không biết
Vậy tại sao ta vai kề vai
Chung một line nhưng lại sai nhịp
Vậy tại sao ta chung một line
Nhưng lại sai nhịp
Chẳng thể khiến em ở lại
Em ơi anh bị ngộp
Em ơi em ơi anh bị ngộp
Em ơi anh bị ngộp
When you said
We need to stop
Nắm đôi bàn tay lâu thật lâu
Cả hai bên nhau để thấy
Sự lạc lõng giữa những vực sâu
Tại sao ta không còn chút rung động
Nụ hôn trao nhau chẳng thấy
Ngày em rời xa
Anh chẳng muốn ai cạnh mình
Vì khi cơn mưa vừa qua
Anh phải hong khô lại mình