Nghe em hát về Bạc Liêu
Mà lòng tôi thấy thương em nhiều
Nhà cô Hai ở miệt Giá Rai
Người con gái
Có ngón đàn thiệt hay
Dẫu xa tôi vẫn đi tìm
Để được nghe tiếng đờn kìm
Cô Ba có nhà Trà Kha
Đời cần lao nước da mặn mà
Bàn tay chai bởi cào muối đua
Đời nhà nông sống quanh quẩn ruộng lúa
Nắng mưa, mưa nắng hai mùa
Nhọc nhằn nhưng vẫn cười đùa
Bạc Liêu giấc mơ tình yêu
Dân gian ca rằng
Bạc Liêu là xứ cơ cầu
Dưới sông cá chốt trên bờ Triều Châu
Nghe danh công tử Bạc Liêu
Đốt tiền nấu trứng tỏ ra mình giàu
Cho nhắn gởi Bạc Liêu mấy lời
Sông có cạn tình không đổi dời
Dù đi xa trăm hướng
Ai người thấu nỗi hoài hương
Bạc Liêu thương quá hình bóng quê nhà
Nghe tiếng đàn ai rao sáu câu
Như sống lại hồn Cao Văn Lầu
Về Bạc Liêu danh tiếng
Ôn lại giấc ngủ vàng son
Một thời để nhớ ngày đó xa rồi
Bên nước mặn biển cho muối nhiều
Bên nước ngọt phù sa vun bồi
Bạc Liêu đưa ta tới
Thăm đồng lúa trải ngàn khơi
Cò bay thẳng cánh nhìn mỏi mắt người
Tôi không phải là công tử Bạc Liêu
Mà tôi đây
Chỉ là nghệ sĩ đa tình
Cho tôi yêu cô gái Bạc Liêu
Không đẹp như tiên
Nhưng ăn nói thiệt có duyên
Đi xa nói về Bạc Liêu
Lòng xao xuyến nhớ quê hương nhiều
Dù trăm năm vẫn còn tiếng tăm
Về Bạc Liêu giấc mơ đời tình yêu
Thế gian đâu dễ phai tàn
Bài Dạ Cổ Hoài Lang
Dù đi xa trăm hướng
Ai người thấu nỗi hoài hương
Bạc Liêu thương quá hình bóng quê nhà