Thập lí đào hoa mây mù
Tam thể tam sinh
Nhưng không chung mãi một đời
Lãng du theo màu hồi ức
Phía xa mây trời
Hồng nhan phai sắc
Như cánh hoa Bỉ Ngạn
Mong kiếp sau gặp nhau
Tại cầu Nại Hà trao duyên
Thôi khước từ mặn nồng duyên say
Xin chàng đừng tìm em
Khi phũ duyên tình
Để em một mình
Lạc trong nỗi đau ngàn năm
Trăm thế sự người rời bỏ ta
Người cất bước quay lưng
Hơi ấm của người vóc dáng nụ cười
Làm ta vấn vương
Cố nhân của ngày xưa
Phận duyên tàn chốn giang sơn này
Nốc hết chén sầu cay
Còn đâu nhan sắc để bên người
Mái tóc em bạc phơ
Vì anh mà chết thanh xuân
Tơ duyên đứt rồi
Hồn nát vương trời
Khóc thay lời
Chấp mê bất ngộ, ảo giác chiếm lấy
Khói sương nặng trĩu nhàu xé tim này
Vong hồn của nàng hiện trước mặt ta
Nguyệt tà xé nát, làn khói trắng xóa
Nhất quyết hi sinh giữ vững vương đồ
Thịt tan xương nát, phong rêu chi mộ
Có kiếp nào
Hoa anh đào sẽ ngừng rơi
Giang sơn thôi đừng đổi
Phù vân thôi ngừng trôi
Nhan sắc nàng phai như hoa đông phông
Rụng khắp thiên sơn
Nhưng vận đôi không đồng lòng
Lệ nàng thanh tẩy
Oán khí Vong Xuyên Hà
Đời nào cho nhau bình yên
Tương phùng cho duyên ta
Thanh đăng soi bóng
Bước chân ai đã rẽ lối
Nắng tà soi sáng cung đình
Thì tính vật đành chẻ đôi
Nhân gian vạn đường
Ta đâu muốn mất thiếp
Nguyện cố nhân quay trở về
Mặc trời tru đất diệt
Cố nhân của ngày xưa
Phận duyên tàn chốn giang sơn này
Nốc hết chén sầu cay
Còn đâu nhan sắc để bên người
Mái tóc em bạc phơ
Vì anh mà chết thanh xuân
Tơ duyên đứt rồi
Hồn nát vương trời
Khóc thay lời