Thương quê nghèo phải lặn lội cheo leo
Thương người miền Trung
Khi con nước theo về
Ôi đau xót giữa biển trời hoang tàn
Để lại tháng ngày
Đau thương cảnh lầm than
Ôi khúc ruột người miền Trung yêu thương
Chỉ vì thiên tai
Thao thức suốt đêm dài
Bao của cải vì lũ vơ vét sạch
Biết bao gia đình
Xa cách cả người thân
Những tiếng khóc giữa dòng nước mênh mông
Vợ mất chồng mẹ già phải neo đơn
Con thơ ngây hỏi cha mô rồi mẹ
Nghe đến xé lòng
Giữa tuyệt vọng đau thương
Trời cao hỡi xin đừng làm mưa rơi
Mẹ thiên nhiên ơi
Miền Trung khổ muôn đời
Miền Trung yêu ơi
Thương sao chẳng nên lời
Đau thương này biết phải làm sao vơi
Ôi khúc ruột người miền Trung yêu thương
Chỉ vì thiên tai
Thao thức suốt đêm dài
Bao của cải vì lũ vơ vét sạch
Biết bao gia đình
Xa cách cả người thân
Những tiếng khóc giữa dòng nước mênh mông
Vợ mất chồng mẹ già phải neo đơn
Con thơ ngây hỏi cha mô rồi mẹ
Nghe đến xé lòng
Giữa tuyệt vọng đau thương
Trời cao hỡi xin đừng làm mưa rơi
Mẹ thiên nhiên ơi
Miền Trung khổ muôn đời
Miền Trung yêu ơi
Thương sao chẳng nên lời
Đau thương này biết phải làm sao vơi
Những tiếng khóc giữa dòng nước mênh mông
Vợ mất chồng mẹ già phải neo đơn
Con thơ ngây hỏi cha mô rồi mẹ
Nghe đến xé lòng
Giữa tuyệt vọng đau thương
Trời cao hỡi xin đừng làm mưa rơi
Mẹ thiên nhiên ơi
Miền Trung khổ muôn đời
Miền Trung yêu ơi
Thương sao chẳng nên lời
Đau thương này biết phải làm sao vơi
Đau thương này biết phải làm sao vơi