Bến sông buồn
Một người cứ ngóng trông ai
Bến sông buồn
Kỉ niệm còn đó không phai
Bóng con đò
Giờ này trôi mãi xa xăm
Những ân tình
Còn lại câu hứa trăm năm
Người đi về đâu
Bỏ lại mình tôi với nỗi đau
Người buông lời chào
Tôi thì thầm chúc bao ngọt ngào
Giờ đôi bàn tay
Chẳng thể giữ em nơi chốn đây
Em bước sang đò
Tôi ngồi đây với ly rượu cay
Em đã xa tôi rồi
Bao ngày qua còn nhớ mong
Ôi những kỉ niệm đẹp
Em giờ này còn nhớ không
Em bước lên đô thành
Nơi nhà lầu nhung gấm hoa
Dưới mái tranh quê nghèo
Riêng mình ta với ta
Vứt hết những kỷ niệm
Em rời xa bên sông
Nơi này có một người
Vẫn cứ hoài ngóng trông
Em đi mang nỗi nhớ
Và giọt lệ vương tình sầu
Hôm qua người mình thương
Nay cũng đã xa mình rồi
Bến sông cũ
Con đò nhỏ nay đã trôi xa
Những tấm hình anh còn giữ
Nay cũng phôi pha
Em sống trong giàu sang nhung gấm lụa là
Nơi đây anh ôm ấp
Những khoảng trời đẹp của đôi ta
Vài giọt lệ sầu
Còn đọng lại trên khóe mi
Hẹn thề làm gì
Để giờ một người bước đi
Yêu thương ngày nào
Thì giờ này
Người cũng đem trót trao tình ai
Dòng lưu bút gửi theo gió mây
Kỷ niệm năm ấy người đâu có hay
Ở bên người xin chúc em bình yên
Ôm giấc mộng sang giàu
Em giờ đây đã mãi xa
Thôi tiếc thương làm gì
Bao buồn vui cũng sẽ qua
Em ở nơi khuê phòng
Có được vui và ấm êm
Hay nỗi đau trăm bề
Chuyện tình ta nhớ thêm
Tình tan
Đã hết duyên thật rồi
Uống hết ly rượu này
Chẳng còn ai nhớ ai
Người đi mang tiếng yêu ngọt ngào
Duyên kiếp không thành
Một mình tôi mang đớn đau