Chuyện hoa sim bên lưng đồi
Ngày khi thơ anh hay đùa
Mai sau anh cưới em làm dâu
Dẫu vẫn biết quá xa vời
Vì thế gian mai đổi thay
Dù yêu em
Nhưng cất giữ trong lòng
Chờ ngày mai lớn
Anh sang hỏi cưới em về
Thời gian trôi tôi xa rời
Rời vùng quê lên thành đô
Mong sao tôi sẽ mau thành công
Tôi đã hứa với em rằng
Chờ sớm mai sim nở hoa
Từng giọt nắng ấm áp
Chiếu sáng khung trời
Nhuộm màu áo cưới
Đôi ta sánh bước duyên nồng
Cả một trời thương nhớ quay về
Về lại chốn xưa
Sao không thấy em ra chào
Bao nhiêu năm bôn ba
Tìm thành công
Em đã theo chồng
Em đi về một nơi xa
Vẫn cứ ngỡ sim tím đang chờ
Chờ ngày nắng lên
Cho bao hương hoa rực rỡ
Bao yêu thương
Khi xưa mình tôi mơ
Ai có đâu ngờ
Hoa sim giờ đã phai mờ
Nắng vẫn cứ chiếu sáng hiền hòa
Mà lòng giá băng
Như sương đêm đông lạnh giá
Mang bao nhiêu đau thương
Chuyện hoa sim
Kể thành khúc hát
Để bớt đớn đau đời tôi
Thời gian trôi tôi xa rời
Rời vùng quê lên thành đô
Mong sao tôi sẽ mau thành công
Tôi đã hứa với em rằng
Chờ sớm mai sim nở hoa
Từng giọt nắng ấm áp
Chiếu sáng khung trời
Nhuộm màu áo cưới
Đôi ta sánh bước duyên nồng
Cả một trời thương nhớ quay về
Về lại chốn xưa
Sao không thấy em ra chào
Bao nhiêu năm bôn ba
Tìm thành công
Em đã theo chồng
Em đi về một nơi xa
Vẫn cứ ngỡ sim tím đang chờ
Chờ ngày nắng lên
Cho bao hương hoa rực rỡ
Bao yêu thương
Khi xưa mình tôi mơ
Ai có đâu ngờ
Hoa sim giờ đã phai mờ
Nắng vẫn cứ chiếu sáng hiền hòa
Mà lòng giá băng
Như sương đêm đông lạnh giá
Mang bao nhiêu đau thương
Chuyện hoa sim
Kể thành khúc hát
Để bớt đớn đau đời tôi
Cả một trời thương nhớ quay về
Về lại chốn xưa
Sao không thấy em ra chào
Bao nhiêu năm bôn ba
Tìm thành công
Em đã theo chồng
Em đi về một nơi xa
Vẫn cứ ngỡ sim tím đang chờ
Chờ ngày nắng lên
Cho bao hương hoa rực rỡ
Bao yêu thương
Khi xưa mình tôi mơ
Ai có đâu ngờ
Hoa sim giờ đã phai mờ
Nắng vẫn cứ chiếu sáng hiền hòa
Mà lòng giá băng
Như sương đêm đông lạnh giá
Mang bao nhiêu đau thương
Chuyện hoa sim
Kể thành khúc hát
Để bớt đớn đau đời tôi
Mang bao nhiêu đau thương
Chuyện hoa sim
Kể thành khúc hát
Để bớt đớn đau đời tôi