Bên kia sông có cô gái nhỏ
Dịu dàng xuân sắc nghiêng nghiêng con đò
Tôi thương em ngày nhớ đêm mong
Viết câu ân tình gửi gắm trong lòng
Tôi bảo em nếu có lấy chồng
Em thử xem anh có được không
Em bảo tôi vẫn đang mơ mộng
Chưa thể lo được ấm no cuộc sống
Xuân đang qua hạ đang tới
Cuối cùng em cũng đã nhận lời
Hôm nay em đi sang nhà chơi
Em nói đôi lời với cha mẹ tôi
Em bảo, con đã nghĩ kĩ rồi
Mẹ đồng ý, chúng mày đẹp đôi
Tết sang năm phải in thiệp mời
Sang thưa mẹ em, xin cho rước về thôi
Mai ngày kia mình cưới nhau nha
Anh về mang trầu cau sang nhà
Thưa mẹ cha đưa em xuất giá
Về dựng xây chung một mái nhà
Em đừng lo mình lấy nhau đi
Mình cùng sinh dăm đứa nhóc tì
Anh trồng rau em thì nuôi cá
Một mái tranh nghèo có cả chúng ta
Thầy u ơi, đừng bận lòng nhé
Về bên con con sẽ vỗ về
Thương em như thầy u đã thương
Để em chẳng phải khóc phải buồn
Kiếp này em gả cho anh
Thì anh sẽ thương em trọn kiếp
Cuộc sống nếu có mong manh
Thì tình cảm anh luôn bất diệt
Đời này được có bao nhiêu
Về bên anh mình cùng vun đắp
Ngày nào em cũng được yêu
Để bình yên trải đất em nằm
Chúng ta cùng nhau cố gắng
Để hạnh phúc này được bền lâu
Dù rằng dẫu có còn nghèo
Nhưng nguyện thề chẳng bao giờ bỏ nhau
Hạnh phúc từ những bữa cơm
Dẫu canh cà và dưa muối mặn
Nhưng đời chẳng cần gì hơn
Ngoài bốn chữ hạnh phúc trăm năm
Thôi từ mai về sống bên anh
Chẳng cần phải nghiêng nước nghiêng thành
Chẳng bận tâm người đời so sánh
Dẫu ra sao anh vẫn bên cạnh
Để cùng xây hạnh phúc mai sau
Và cùng thương nhau đến bạc đầu
Suốt trăm năm chỉ cần như thế
Để đôi mình trọn tình phu thê