Màn đêm buông, mây mù giăng
Mưa ngoài hiên rơi lả lơi
Trong lòng anh bao ưu phiền
Làm sao mang về đây
Nét thơ hồn nhiên ngày nào
Sau bao lần yêu
Đau thương tô màu mắt em
Là do em vội tin
Không nhận ra
Hay là em đang lầm tin
Là người ta yêu thật lòng
Ngoảnh đầu quay lại đây
Cành hồng này đã xơ xác
Em đứng giữa phồn hoa
Nhưng trong lòng là nơi xa
Mặc dù luôn tỏ ra
Mình mạnh mẽ
Nhưng lòng em biết
Cố giấu chẳng che được nỗi buồn
Sống trong nỗi đau từ lâu
Vết thương lòng em tự khâu
Giấc mơ tàn mau
Thâm tâm chôn vùi nơi đáy sâu
Phận là con gái
Em cũng khao khát
Mong được che chở
Gửi gắm tấm thân suốt cả đời
Lòng của em giờ đây ai thấu
Anh chúc em bình yên ngày sau
Em ơi
Bao lâu em đã không mỉm cười
Phải điểm tô má hồng
Kẻ đôi mi còn vương chút sầu
Là do em vội tin
Không nhận ra
Hay là em đang lầm tin
Là người ta yêu thật lòng
Ngoảnh đầu quay lại đây
Cành hồng này đã xơ xác
Em đứng giữa phồn hoa
Nhưng trong lòng là nơi xa
Mặc dù luôn tỏ ra
Mình mạnh mẽ
Nhưng lòng em biết
Cố giấu chẳng che được nỗi buồn
Sống trong nỗi đau từ lâu
Vết thương lòng em tự khâu
Giấc mơ tàn mau
Thâm tâm chôn vùi nơi đáy sâu
Phận là con gái
Em cũng khao khát
Mong được che chở
Gửi gắm tấm thân suốt cả đời
Lòng của em giờ đây ai thấu
Anh chúc em bình yên ngày sau
Mặc dù luôn tỏ ra
Mình mạnh mẽ
Nhưng lòng em biết
Cố giấu chẳng che được nỗi buồn
Sống trong nỗi đau từ lâu
Vết thương lòng em tự khâu
Giấc mơ tàn mau
Thâm tâm chôn vùi nơi đáy sâu
Phận là con gái
Em cũng khao khát
Mong được che chở
Để gửi gắm
Tấm thân suốt cả đời
Lòng của em giờ đây ai thấu
Anh chúc em bình yên ngày sau
Anh chúc em bình yên ngày sau