Hẹn với em, nay tôi về Trà Vinh
Miền đất ấy có tình em trong đó
Bến sông quê tuổi thơ nào gắn bó
Dẫu trắc trở đường đời
Tôi vẫn nhớ vẫn thương
Nhớ thửa ruộng vuông vườn
Trong sắc tím hoàng hôn
Với những con đường thời niên thiếu
In dấu chân son mòn lối nhỏ thân quen
Những chiếc cầu tre run run tay vịn
Từng bước đi qua bịn rịn gót chân mềm
Nhưng đằm thắm dịu hiền
Đến bây giờ như vẫn mãi trong tim
Từng kỷ niệm thiêng liêng
Nhớ bến sông quê
Con sóng gợn dưới chân cầu
Khi chiều tím dang đầu
Thuở ấu thời luôn thắm đượm
Theo dòng đời nặng mang
Nay tôi về nơi bãi hàng dương
Biển Ba Động từng đêm nghe sóng vỗ
Cơn gió thoảng cành dương ru khe khẽ
Như tiếng người thương thỏ thẻ gọi tên mình
Rằng quê hương luôn giữ trọn thâm tình
Mảnh đất dẫu nghèo
Nhưng giàu lòng nhân nghĩa
Một thuở oai hùng ngàn thuở lưu danh
Biết bao người làm rạng rỡ tuổi tên
Dẫu đã hy sinh
Nhưng tiếng thơm còn vang mãi
Để bây giờ nương rẫy rợp màu xanh
Những nhánh sông quê
Lung linh dòng nước mát
Qua mỗi xóm thôn lòng người chân chất
Lam lũ sớm hôm tiếng hát vẫn ngọt ngào
Như mẹ ngày xưa bên vách chiến hào
Tay cầm súng
Tay vạch áo cho con bú
Pháo dội bom gầm
Vẫn bám trụ với quê hương
Cả cuộc đời mẹ dành trọn tình thương
Cho mảnh đất thiêng liêng
Nuôi lớn khôn từng thế hệ
Dòng thời gian
Biết bao thăng trầm dâu bể
Cay đắng ngọt bùi
Luôn động mãi ở lòng tôi
Con đường làng, những chiếc lá khô rơi
Như đã thấm thía nỗi đau nào day dứt
Đất Trà Vinh thủy chung nhất
Nghĩa mặn tình nồng
Sau trước vẫn vẹn nguyên
Dẫu đường đời còn bao nỗi truân chuyên
Trước sự đổi thay cuộc sống bon chen
Vẫn một lòng cần mẫn sớm hôm
Dẫu phải trải qua
Bao cay đắng vui buồn
Trong vật chất đan vây, trắng đen lẫn lộn
Nhưng dòng máu trong tim
Không chuyển lay trước thế sự tình đời
Bao điều trăn trở, bao nỗi lo toan
Vì muôn người cần cuộc sống ấm êm
Nên mỗi trái tim luôn son sắt vững bền
Trong tiếng gió êm đềm
Tôi nhẹ bước dưới hàng cây
Đêm thị xã hương hoa đời ngan ngát
Trong sâu lắng nghe tim mình da diết
Nhớ thương sao ký ức thuở năm nào
Nhớ hạt phù sa bồi đắp Cồn Tàu
Nhớ Giồng Giếng những ngày khói lửa
Hạt muối Cồn Cù
Cho vị mặn bữa cơm no
Dưới nhà âm bao năm tháng trôi qua
Sống chiến đấu giữ gìn từng tấc đất
Pháo nổ bom rơi lòng người không rạn nứt
Vì hạnh phúc ấm no
Không tiếc máu xương mình
Đi đến nơi nào trên đất Trà Vinh
Thôn xóm làng quê nghĩa tình luôn thắm đượm
Cảng cá Láng Chim
Chiếc nôi ngày đầu cách mạng
Tuy cuộc sống còn nghèo
Nhưng tròn vẹn thủy chung
Trường Long Hòa sắt thét
Một địa danh mà sách sử ngàn năm
Còn ghi mãi
Tôi đến Hàm Giang một chiều hôm ấy
Bến Bạ con đò
Vẫn đưa rước khách sang sông
Ngược nước Cầu Kè tôi đến Tân Quy
Mùi hương hoa trái thơm bay ngọt ngào
Nhẹ nhàng tiếng nói ai trao
Tôi nghe như vị ngọt rót vào trên môi
Sông sâu con nước đầy vơi
Thương ai tôi viết nên lời vấn vương