Chiều hôm ấy
Ta đã nói với nhau những gì
Ta cùng em đi qua
Muôn trùng đau thương chẳng ngại chi
Giờ em đã đã hạnh phúc ấm êm
Nhưng vì
Như loài hoa sau mùa hạ
Rụng rơi xa lìa cành chẳng còn chi
Mưa mùa thu bình yên đến lạ
Cả khung trời đầy sao
Duy nhất bên ta
Năm tháng qua chỉ ta với nàng
Giờ người đành lòng mà rời xa
Từng câu hứa
Ta sẽ cùng nhau mãi mãi
Đi cùng nhau suốt kiếp dẫu đường dài
Chẳng buông tay bước tới tương lai
Mà xung quanh ngoài đêm thanh vắng
Chẳng còn ai
Anh mong em có những điều mới mẻ
Trong cái thứ hạnh phúc thật giản đơn
Chỉ là do cách yêu
Mình còn vụng về
Mà ôm chặt cơn mơ thêm đau đớn
Anh vẽ gửi tặng em vài giọt nắng
Giữ lại cho mình trận mưa mùa thu
Bỏ quên chiếc kỉ niệm đang dở dang
Có lẽ vì tấm duyên nợ mình chưa đủ
Mỗi ngày của anh
Tựa như một trang sách
Là vì em
Anh phải dành cả một chương
Nuông chiều cái tôi cô đơn
Lại than trách
Lý trí chiến thắng
Mặc con tim bị tổn thương
Hệt như là Peter Pan
Ta vốn nhỏ bé may mắn tồn tại
Trong tình yêu to lớn
Sai lầm quá sỗ sàng
Cô đơn trở về chẳng còn một ai
Lắng nghe anh tỏ lòng
Nhưng em ơi ai cũng mà chẳng khác
Như nhành hoa chớm nở cũng phai nhạt
Chân thành cho đi
Chả mong phần lãi chát
Đừng vì chút yếu lòng
Mà lạc trên hoang mạc
Đường về nhà thoáng chốc sao quá dài
Chân bỗng nặng nề
Với chiếc buồn trống trải
Em là bình yên
Anh cứ ngỡ sẽ không phai
Hay là anh mơ mộng
Với những gì sót lại
Từng câu hứa
Ta sẽ cùng nhau mãi mãi
Đi cùng nhau suốt kiếp dẫu đường dài
Chẳng buông tay bước tới tương lai
Mà xung quanh ngoài đêm thanh vắng
Chẳng còn ai
Anh từng ví chuyện mình
Như là đức tin
Đâm đầu mù quáng
Chẳng mong mình thức tỉnh
Nhưng bởi do anh
Vốn là thằng ích kỷ
Chỉ muốn phần thắng
Cho cái tôi của riêng mình
Lời hứa mỏng manh
Tựa loài bồ công anh
Vội đến rồi lại vội đi
Trong chóng vánh
Khẽ rơi vài giọt
Buồn vấn vương trong anh
Hệt cơn mưa đầu mùa
Tầm tã mãi không tạnh