Sương rơi trong chiều thu
Lạnh căm như duyên tình ta
Phía nơi xa xăm tà dương
Người thương đang mong chờ ai
Sao càng quên nhớ nhung càng đong đầy
Duyên phai theo màu hoa
Còn thương nhưng sao vội buông
Khiến lòng chơi vơi lạnh giá
Lại xem như không sầu
Không vấn vương điều chi
Dù quá đau đớn
Trời đêm nay lạnh lẽo
Trái tim càng nhớ người
Hoa rơi như xót thương tình ta vỡ đôi
Ngàn năm qua
Mùi hương còn vương tóc ai
Giờ bay theo gió cuốn trôi mãi
Trời đêm nay lạnh lẽo
Sắc hoa giờ úa màu
Nhân gian sao nhẫn tâm rẽ duyên chúng ta
Trải qua bao tử sinh
Làm sao thấm thía chữ yêu trên trần ai
Oán hận khiến lòng tan nát
Sương rơi bên bờ vai
Về nơi khi xưa gặp nhau
Cố nhân đang mong đợi ai
Thời gian trôi qua chỉ mong
Vai kề vai kết đôi tình lỡ làng
Qua bao nhiêu ngàn năm
Dù cho hoa kia nhạt phai
Chỉ cần duyên ta đủ sâu
Đời sau
Đôi ta vẫn luôn sánh duyên cùng nhau
Vượt hết tam thế
Trời đêm nay lạnh lẽo
Trái tim càng nhớ người
Hoa rơi như xót thương tình ta vỡ đôi
Ngàn năm qua
Mùi hương còn vương tóc ai
Giờ bay theo gió cuốn trôi mãi
Trời đêm nay lạnh lẽo
Sắc hoa giờ úa màu
Nhân gian sao nhẫn tâm rẽ duyên chúng ta
Trải qua bao tử sinh
Làm sao thấm thía chữ yêu trên trần ai
Oán hận khiến lòng tan nát
Mộng tam sinh vừa qua
Khiến ta chợt giác ngộ
Đôi mi nay đã khô dòng lệ đắng cay
Đời sau ta gặp nhau
Lại như chẳng quen
Nguyện được lần nữa kiếm chân ái
Ngàn năm trôi về đâu
Sắc hoa còn nở rộ
Dư âm xưa vẫn vương ở trên tán cây
Đào hoa rơi nhẹ theo tự nhiên
Đừng khiến bao yêu hận vùi lấp
Cõi lòng thêm phần tan nát
Vẫn mong đợi kiếp sau