Có bao giờ mày viết
Một bài hát cho một người
Mày có thể hy sinh
Cả cánh tay của mày cho người đó
Khi người đó có thể
Xem nhẹ cả tính mạng của nó
Để đổi lấy cuộc sống của mày
Có bao giờ không
Hả
Và mày luôn biết là
Nơi nào mày đến
Có thể đó là vinh quang
Có thể đó là hố sâu tội lỗi
Có thể là một hình tượng để đời
Có thể là một tên tội phạm
Có thể sống sau song sắt nhà giam
Có thể dựa vào
Bờ vai ai đó để khóc
Có thể gục ngã bên đường
Xuống địa ngục hay là bước lên thiên đường
Thiện và ác
Luôn muốn đôi chân mày mất trụ
Mày luôn muốn bước
Lên đỉnh cao thật nhanh
Và cách mày làm có thể là lén lút
Có thể là mạo hiểm
Nắm trong tay những cơ hội
Hay biến cơ hội đó
Thành những vết nhơ để đời
Dẫm đạp lên nhau để sống
Vậy phải chăng một cuộc đời là quá ngắn
Để cho mày tìm đến nơi mày muốn đến
Khi mày sợ phải cận kề với cái chết
Mày đã bao giờ cầm súng và cân nhắc
Chắc là có nên bắn vào
Một người thân của mày không chắc
Nhưng mà tao nghĩ thiết nghĩ
Đó đơn giản là một quy luật
Trò chơi bao giờ cũng có
Nhiều cách để chiến thắng
Nhưng mà vị đắng
Và niềm vui nó để lại
Phải chăng sẽ giúp mày quyết định là
Có nên tiếp tục chơi
Hay đắm chìm vào nó nữa hay không
Ai mang tao đến
Ai đưa tao nếm
Đôi chân rướm máu
Mày hiểu là dẫm lên tao đau
Nhưng tao vẫn luôn phải đi
Đi để mà bước sang một nơi nào
Chỉ còn một mình tao
Đi sau lưng tao mày phải với lên
Một đời mày phải nhớ tên
Khi tao luôn có thứ mày muốn
Mày muốn nó có thể *** đến suốt đời
Vì mày là nhất khi tao không còn
Ở mảnh đất nơi tao đang đứng
Nơi nào cho chính mày đến
4 5 người áp giải nó
Đi ngang qua song sắt
Một vài phút nữa đối với nó
Ánh sáng đó sẽ vụt tắt
Nghẹn trong tim chảy ngược dòng nước mắt
Bóng nó khuất dần hơi thuốc cuối cùng
Tan trong làn khói trắng
Cánh cửa thiên đường hay địa ngục
Sẽ rộng mở ai biết chắc
Sự sống và cái chết chỉ còn vẻn vẹn
Định đoạt trong tích tắc
5 6 tiếng súng lạc lõng bên khoảng lặng
Mày không thể nghe nó nói lời cuối
Không thể nhìn thấy
Một ánh mắt nhìn trăn trối
Cảm nhận một luồng gió bên hơi
Lạnh ùa vào bốn bức tường
Níu lại một chút gì đó điêu linh
Đặt đứng điếu thuốc mới
Châm hướng về ánh bình minh
Nơi ô cửa nhỏ le lói
Ánh sáng thật vô tình
Cầu nguyện cho mảnh hồn chưa kịp tan
Sẽ không lang thang đâu đó
Đi đến một vùng trời mặc định
Một thế giới khác mong sao
Nó sẽ không đơn độc một mình
Những hình ảnh nhạt nhòa
Ẩn hiện trong vô thức
Thời gian trôi qua
Đôi chân mày sẽ bước theo nó
Vài ngày nữa thôi
Mày cũng sẽ giống như nó
Và chắc sẽ đến lúc
Ai mang tao đến
Ai đưa tao nếm
Đôi chân rướm máu
Mày hiểu là dẫm lên tao đau
Nhưng tao vẫn luôn phải đi
Đi để mà bước sang
Một nơi nào chỉ còn một mình tao
Đi sau lưng tao mày phải với lên
Một đời mày phải nhớ tên
Khi tao luôn có thứ mày muốn
Mày muốn nó có thể *** suốt đời
Vì mày là nhất khi tao không còn
Ở mảnh đất nơi tao đang đứng
Nơi nào cho chính mày đến
Có những lúc nó ngã xuống nơi nào
Chỉ có mày và xung quanh một vũng lầy
Và nhìn xem xem ai đã cứu nó lên
Cho nó cuộc sống nơi mày đến