Giờ nàng nơi ấy nắng hồng hay mưa
Liệu còn vương vấn bến đò năm xưa
Nàng đâu có hay
Bến đò ngày đêm ngóng trông
Tình say chén sầu đầy rồi vơi
Người có biết chăng nơi này
Giọt lệ khẽ rơi đôi hàng mi
Từ khi cô đi
Hàng cây còn vương kỉ niệm
Tương tư trái tim nơi này
Gầy gò vỡ tan theo làn mây
Đành cho cô theo tình duyên mới
Câu hứa năm xưa
Theo dòng sông chỉ còn lại niềm đau
Người thay đổi
Cũng bởi tôi phận nghèo
Nên chẳng lắng lo
Nơi bến sông xưa chỉ còn tôi
Với muôn ngàn sầu thương
Phận bèo trôi
Chẳng dám mơ mộng người ơi
Hữu ý nhân gian bao sầu thương
Mang theo chuyện tình ai
Lòng cô đơn vẫn ngóng trông
Người sẽ trở lại chốn này
Sương gió cô liêu đi về đâu
Khi thân xác tôi héo mòn
Vạn sầu bi
Sao nỡ buông câu biệt ly
Nhân ái trời ban
Sao lại nỡ xa nhau
Rót chén tình sầu
Đâu muốn mình say đâu
Cả dòng sông giờ đây sao vắng lặng
Cuộc đời vô thường
Phải chịu kiếp đau thương
Chỉ trách thân anh
Cơ hàn đầy bể khổ
Không lo được nàng
Để nàng sống sang trang
Đò ngược lối đi về nơi bến đỗ
Bến đò giờ đây
Chỉ còn lại bể khổ
Ngàn vạn hoa rơi
Duyên kiếp đầy sầu bi
Người đã đi rồi
Ta đâu còn nghĩ suy
Tình ái nhân gian
Vạn kiếp bất khả cầu
Muôn ngàn chén say
Ta vẫn bất khả sầu
Cánh chim rời tổ
Sao lại nỡ bay mau
Lời thề từng hứa
Sao lại nỡ xa nhau
Vấn vương nhành liễu kia
Đã vội úa tàn
Ta vẫn ngồi đây
Lặng nhìn thuyền sang ngang
Người có biết chăng nơi này
Giọt lệ khẽ rơi đôi hàng mi
Từ khi cô đi
Hàng cây còn vương kỉ niệm
Tương tư trái tim nơi này
Gầy gò vỡ tan theo làn mây
Đành cho cô theo tình duyên mới
Câu hứa năm xưa
Theo dòng sông chỉ còn lại niềm đau
Người thay đổi cũng bởi
Tôi phận nghèo nên chẳng lắng lo
Nơi bến sông xưa chỉ còn tôi
Với muôn ngàn sầu thương
Phận bèo trôi
Chẳng dám mơ mộng người ơi
Hữu ý nhân gian bao sầu thương
Mang theo chuyện tình ai
Lòng cô đơn vẫn ngóng trông
Người sẽ trở lại chốn này
Sương gió cô liêu đi về đâu
Khi thân xác tôi héo mòn
Vạn sầu bi
Sao nỡ buông câu biệt ly
Nhà bên kia đón dâu
Anh đứng trông mà lòng đau thắt
Thuyền kia sang bến sông
Chốn quê nghèo anh ở lại mình ên
Thương nhớ ai ơi hóa thiêu thân
Người về bên ấy có vui không
Hỡi chốn nhân gian sầu thương nát tan
Tiếng đàn mãi ngân vang
Khúc hát đưa cô khuất sang sông
Hồng nhan đã phai theo tháng năm dài
Vạn bước chia ly
Nhìn gió đưa bóng mây về dặm xa
Ai nỡ buông câu cách chia xa
Dòng đời ai oán hóa mong manh
Hỡi cố nhân ơi
Tình ta vấn vương
Mây tựa đã trôi qua
Bến vắng nơi đây vẫn trông mong
Giờ ai vẫn cô đơn chốn phiêu bồng
Hỡi thế nhân ơi
Tình cứ vương vấn hai hàng lệ cay