Được rồi
Buồn vui nào chẳng cạn ly
Ta gọi nhau bằng những
Đau đớn ở trong tâm trí
Còn không thì làm bạn đi
Hơn là mình cứ giết nhau dần
Bằng những ngày quá nặng nề
Giống như thế
Anh nào có muốn như thế
Là mình tự làm khó khăn
Nên là khổ nó đủ tư thế
Ta mới làm chủ bức tranh
Nhưng phó mặc người khác tô vẽ
Xong rồi
Người ta gọi nhau
Bằng những yêu thương vụng về
Thế giới này từ ngày hôm đó
Chỉ còn lại trắng và đen
Lẽ dĩ nhiên là chuyện một mình
Ta đều phải gắng mà quen
Đừng lo vì ở mọi hoàn cảnh
Anh đều để người thắng là em
Và sau cùng
Anh thích vị ngọt
Từ sau vị đắng mà nên
Ta đều mang một mảnh ghép lạ
Mà sẽ có một người nào gắng có
Khác là nó chỉ phù hợp
Nếu như cả hai thật lòng gắn bó
Ai cũng sợ việc phải thất bại
Đứng trước duyên số
Vẫn thường đắn đo
Nếu như em có đủ đức tin
Thì mình sẽ hoà và thắng nó
Chuyện kể về một thành phố buồn
Đượm thêm tiếng mưa
Nơi hai người biết nhau
Đến vài năm sau là thân thiết chưa
Nơi sao quá thân quen
Nhưng không thể nán được
Vài tiếng nữa
Nơi một người háo thắng như em
Mà phải chấp nhận mình đã biết thua
Nơi đã khiến cho anh
Có lúc tin mình không đặc biệt nhất
Nơi dạy anh cho đi
Không phải có được mà là việc mất
Nơi anh hiểu ra được
Những vật chất kia không cần thiết thực
Nơi con người ta ghét nhau
Qua truyền tai không cần biết mặt
Nơi đã khiến linh hồn chúng ta
Dần dà trở nên cằn cỗi
Nơi giao tiếp với nhau
Không bằng khích lệ
Mà thay bằng bắt lỗi
Nơi anh tạm gác lại tâm tư
Cũng như mọi điều cần hỏi
Và bài học này
Anh chỉ cho phép mình
Lặp lại một lần thôi
Một lần thôi
Một lần
Một lần thôi
I don’t wanna know
What’s on your mind thinks right now
I don’t wanna hear
All the things you speak out
Omg
I was so insecure
Please don’t let me stay
Walk away, that feels better
Love me to the moon
All that ** just a liar
Omg
Don’t need this stupid love
Một phần nào đó trong anh
Muốn đem tim mình ra gột rửa
Nếu như chẳng may thành công
Có lẽ anh nên mời em một bữa
Còn lỡ thất bại xảy ra
Thì lại gặp nhau tại những cơn mơ
Có gì khác thường hả em
Chuyện linh hồn kia chết đi một nửa
Như cũ thôi
Chưa đủ vơi
Mới đó mà chuyện cũ rồi
Anh giống như là người thủ thư
Thời nào đó mà chẳng thấy ngủ nơi
Chắc vì vài bức thư tay
Nội dung không được như mong đợi
Để rồi nỗi buồn cũng rời xa anh
Mà tìm cho mình một ông chủ mới
Sớm muộn
Và ngoài kia
Nhiều người vẫn tay trong tay
Chẳng biết trong số họ
Có ai nhầm lẫn hay không đây
Càng tỏ ra khác số đông
Lại càng khiến em trở nên giống vậy
Là vì né tránh sự thật
Hay sự thật là em không thấy
Như là cơn giông ấy buồn trông thấy
Anh chẳng mong mấy
Là rơi vào chiếc hố buồn
Nhưng mà không đáy
Là em đi xa
Nhưng đã không về trong ngày
Và mùa đông này
Vô tình
Mình là những kẻ không may
Và điều gì sau tiếng yêu
Mà anh đã trao
Ngoài giấc mơ hai quả tim vàng
Là vì em đổi thay vì anh chẳng hay
Điều gì khiến đôi ta phải thế này
Vì giấc mơ em không thể lụi tan
Dù trái tim anh có lẽ vỡ tan
Hãy để em vất đi hết những dở dang
Và cứ thế bước đi trong ánh chiều tan
I don’t wanna know
What’s on your mind thinks right now
I don’t wanna hear
All the things you speak out
Omg
I was so insecure
Please don’t let me stay
Walk away, that feels better
Love me to the moon
All that ** just a liar
Omg
Don’t need this stupid love
Một phần nào đó trong anh
Muốn đem tim mình ra gột rửa
Nếu như chẳng may thành công
Có lẽ anh nên mời em một bữa
Càng tỏ ra khác số đông
Lại càng khiến em trở nên giống vậy
Là vì né tránh sự thật
Hay sự thật là em không thấy
Như là cơn giông ấy buồn trông thấy
Anh chẳng mong mấy
Là rơi vào chiếc hố buồn
Nhưng mà không đáy
Là em đi xa
Nhưng đã không về trong ngày
Và mùa đông này
Vô tình
Mình là những kẻ không may
Mình là những kẻ không may
Mình là những kẻ không may