Nắng xuyên qua mái nhà tranh
Ân tình còn đây
Người giờ có ấm êm
Bên người ta không
Hay là em
Đêm đêm nước mắt lưng tròng
Hay là đem giấu
Sau bao nụ cười sầu thương
Thương cho thân hồng nhan
Số kiếp bẽ bàng
Ôi nay còn đâu
Tơ duyên lỡ làng
Thương thân em
Lận đận duyên số
Đã trao thân cho ta
Nhưng nay phải lìa xa
Trời đã se duyên cho hai ta
Nhưng ba má em bắt rời xa
Đưa em về một nơi phồn hoa
Duyên số do trời mà
Đành lòng cắt đứt duyên ta
Đành nhìn em
Bước đi bóng xa dần xa
Lòng này đau thắt nhói tâm can
Khi ba má em quá phũ phàng
Bắt em lên kiệu hoa theo người ta
Phận là con gái nghe mẹ cha
Em phải đi theo người ta
Vậy từ nay
Thân xác em gửi theo nhành hoa
Thôi còn đâu
Nhánh lục bình đã trôi xa
Em đi theo người ta
Nay đã về một nơi xứ lạ
Tôi chỉ biết chạnh lòng
Nhìn em từ xa
Mà ải phong trần nay đã trắc trở
Để rồi than thở tấm lòng ta
Đau xót thương thay thân em lắm khổ
Nay đã bến đỗ
Nhưng mà không đúng chỗ
Phận em là con gái
Phải nghe lời theo mẹ cha
Rồi em đi theo người ta
Nhưng trong lòng đầy xót xa
Lòng tôi đau thắt thật nhiều
Khi chẳng lo được gì
Cho người mà mình yêu
Hoàng hôn đã dần tàn
Chiều thu đã dần tan
Nhành hoa đã lụi tàn
Để tình mình nay đã lìa tan
Vì chữ hiếu nên em đành mang
Cả tấm thân này
Bước đi thật vội vàng
Anh chỉ biết nhìn em sang ngang
Đi thật vội vàng
Bên người mà giàu sang
Thương cho đời em sóng gió vây quanh
Cuộc đời đâu mấy ai thương em
Nhành hoa nay tàn úa
Lục bình nay đã trôi xa
Vậy là em bước lên kiệu hoa
Vì mẹ cha em
Nay bắt em theo người ta
Trời đã se duyên cho hai ta
Nhưng ba má em bắt rời xa
Đưa em về một nơi phồn hoa
Duyên số do trời mà
Đành lòng cắt đứt duyên ta
Đành nhìn em
Bước đi bóng xa dần xa
Lòng này đau thắt nhói tâm can
Khi ba má em quá phũ phàng
Bắt em lên kiệu hoa theo người ta
Phận là con gái nghe mẹ cha
Em phải đi theo người ta
Vậy từ nay
Thân xác em gửi theo nhành hoa
Từng canh thâu
Ai hứa câu bạc đầu
Câu hát dí dầu
Giờ em đã đi làm dâu
Người giờ nơi đâu
Em bỏ lại u sầu
Chia đôi nhịp cầu
Mang lòng này anh khắc sâu
Trời đã se duyên cho hai ta
Nhưng ba má em bắt rời xa
Đưa em về một nơi phồn hoa
Duyên số do trời mà
Đành lòng cắt đứt duyên ta
Đành nhìn em bước đi
Bóng xa dần xa
Lòng này tan nát xé tâm can
Khi ba má em quá phũ phàng
Bắt em lên kiệu hoa theo người ta
Phận là con gái nghe mẹ cha
Em phải đi theo người ta
Vậy từ nay
Thân xác em gửi theo nhành hoa