Chạy qua bao nhiêu con phố
Chẳng một câu nói
Bắt đầu từ lúc nào
Mà chúng ta lại trở nên
Như hai người xa lạ
Chợt radio khẽ phát
Bài nhạc thân quen
Tám năm vội lướt như một giấc mơ
Vụt tắt giữa dòng người
Nhớ khoảnh khắc ấy
Lúc ánh mắt ấy
Có những bối rối
Cứ thế tiếp nối
Em vẫn nhớ
Em vẫn nhớ
Anh từng nói
Anh chỉ có mỗi em thôi
Để anh đi xa em
Anh đi xa em
Em cũng chẳng thể níu kéo
Chẳng thể níu kéo
Trái tim vụn vỡ đành ngậm ngùi
Nhìn theo bóng anh dần phai
Chạy qua bao nhiêu con phố
Chẳng một câu nói
Bắt đầu từ lúc nào
Mà chúng ta lại trở nên
Như hai người xa lạ
Chạy qua bao con phố
Nhớ khoảnh khắc đấy
Lúc ánh mắt ấy
Có những bối rối
Cứ thế tiếp nối
Em vẫn nhớ
Em vẫn nhớ
Anh từng nói
Anh chỉ có mỗi em thôi
Để anh đi xa em
Anh đi xa em
Em cũng chẳng thể níu kéo
Chẳng thể níu kéo
Trái tim vụn vỡ đành ngậm ngùi
Nhìn theo bóng anh dần phai
Ai rồi cũng sẽ
Phải quên đi một ai
Ai rồi cũng sẽ
Xem ai như là quá khứ
Ai rồi cũng sẽ phải sống tiếp
Tìm được ai thật mạnh mẽ
Thật hạnh phúc thật bình yên
Để viết tiếp giấc mơ
Nhớ khoảnh khắc đấy
Lúc ánh mắt ấy
Có những bối rối
Cứ thế tiếp nối
Em vẫn nhớ
Em vẫn nhớ
Anh từng nói
Anh chỉ có mỗi em
Để anh đi xa em
Anh đi xa em
Em cũng chẳng thể níu kéo
Chẳng thể níu kéo
Trái tim vụn vỡ đành ngậm ngùi
Nhìn theo bóng anh dần phai
Chạy qua bao con phố