Nhìn lại lâu nay em vẫn cứ thế
Gồng cả đôi vai gánh vác thế giới
Chuyện ở bên ai em không nghĩ tới
Chỉ muốn an nhiên không muộn phiền
Mỗi ngày trôi đi cũng không khác mấy
Lầm lũi cô đơn ai ai cũng thấy
Vài lần yêu đương em đau thế đấy
Tự hứa không yêu thêm một ai
Nhìn chung quanh dường như chỉ thấy
Có mỗi riêng em trên thế gian
Và cuộc sống đâu thể
Sẽ luôn công bằng đúng sai
Rồi những đêm thẫn thờ trống vắng
Lòng bỗng nhớ rằng đã bao lâu
Mình chẳng thể yêu ai
Có phải càng lớn khôn
Càng thêm thấy cô đơn
Càng né tránh những nơi ồn ào
Tự mình bước qua giông bão
Có phải càng lớn khôn
Người ta sẽ cô đơn
Vì tình yêu chính là điều dễ dàng
Đổi thay nhất trên đời
Người hỏi sau khi chia tay
Em sống vui hay đang buồn
Rồi làm như anh lo lắng
Anh quan tâm
Và hỏi sau khi chia tay
Em đã yêu thêm một người khác
Rồi thản nhiên
Sao có thể không biết là
Em học yêu bản thân hơn
Em học quen với cô đơn
Cố quên một điều
Mà em ngỡ là mãi mãi
Anh tàn nhẫn bỏ em đi
Không ngại đến chút chia ly
Để em ở lại
Nhìn đâu cũng đau
Vì em yếu đuối
Muôn đời em vẫn yếu đuối
Em che hết đi
Bằng những gượng cười
Chẳng để ai nhận ra
Rằng em yếu đuối
Muôn đời em vẫn yếu đuối
Anh không phải em
Đâu thể hiểu được
Nếu như không mạnh mẽ
Em biết phải thế nào
Vì em yếu đuối
Muôn đời em vẫn yếu đuối
Em che hết đi
Bằng những gượng cười
Chẳng để ai nhận ra
Rằng em yếu đuối
Muôn đời em vẫn yếu đuối
Anh không phải em
Đâu thể hiểu được
Nếu như không mạnh mẽ
Em biết phải thế nào
Em biết phải thế nào
Em biết phải thế nào
Nếu như không mạnh mẽ
Em biết phải thế nào