Cơn mưa rơi ngoài hiên
Từng hạt đắng môi
Nghe sao buồn thêm
Kí ức xưa ùa về
Như thiêu đốt con tim
Em nơi phương trời xa
Để lại tình yêu phai nhòa
Lệ tràn âm thầm em bước
Vui bên người ta
Trăng còn vương tình sầu
Lòng còn thương một mối duyên đầu
Xưa em trao cho tôi
Bao nhiêu ngọt ngào nơi đầu môi
Ngày biệt ly chẳng biết nói gì
Rượu buồn nâng ngàn chén ly bì
Xin mưa ngang qua đây
Để quên nỗi buồn
Thuyền kia sao nay vội xa bến
Bóng dáng ai từng thương mến
Cánh chim bay về trời
Mình tôi ở lại đơn côi
Đợi chờ nhưng duyên mình không tới
Giấc mơ xưa đành buông lơi
Em nói em quên rồi
Nhớ thương cũng vậy thôi
Bóng ai xa mờ nhớ thương vô bờ
Cố quên giấc mơ giấc mơ
Ta ngỡ là sẽ được bên nhau
Kể từ nay đến suốt kiếp
Nhưng có ai ngờ người vội buông mau
Cũng chẳng có một câu từ biệt
Ngày em bước ra đi
Ngoài trời đổ mưa tầm tã
Anh không buồn nhưng vẫn ướt mi
Khi thấy em trong tay người lạ
Là do anh tự đa tình
Tự làm mình càng thêm đau
Vì yêu cứ đâm đầu bất chấp
Để vết thương càng thêm sâu
Anh âm thầm chịu đựng
Mang nỗi buồn kia chôn giấu
Anh tự biến thành kẻ cô đơn
Một mình tương tư ôn tình sầu
Trăng còn vương tình sầu
Lòng còn thương một mối duyên đầu
Xưa em trao cho tôi
Bao nhiêu ngọt ngào nơi đầu môi
Kiếp duyên này coi như đã lỡ
Bến xưa còn đợi chờ thương nhớ
Áng mây trôi lững lờ
Mưa rơi nhìn người thờ ơ
Thề sống chết có nhau mà
Giờ người đành xa
Đành lòng đem lời dối trá
Trần thế đâu có dễ kiếm tìm
Một người mình thương
Một người bên ta trọn đời
Thuyền kia sao nay vội xa bến
Bóng dáng ai từng thương mến
Cánh chim bay về trời
Mình tôi ở lại đơn côi
Đợi chờ nhưng duyên mình không tới
Giấc mơ xưa đành buông lơi
Em nói em quên rồi
Nhớ thương cũng vậy thôi
Nuốt nước mắt âm thầm
Khóc cho người ra đi vội vã
Đành xếp kí ức muộn màng
Cất trong lòng qua bao năm tháng
Thuyền kia sao nay vội xa bến
Bóng dáng ai từng thương mến
Cánh chim bay về trời
Mình tôi ở lại đơn côi
Đợi chờ nhưng duyên mình không tới
Giấc mơ xưa đành buông lơi
Em nói em quên rồi
Nhớ thương cũng vậy thôi
Người vì ta mặc kệ thiên hạ
Ta vì người bỏ cả thế gian
Nhưng đời không được như ý muốn
Ta thương người trách đời phận hồng nhan
Tiếc cho người cho ta
Tiếc cho mối tình tan vỡ
Tiếc rằng ta cố gắng rất nhiều
Nhưng sao tình duyên lại dang dở
Ta đã từng bên nhau
Vượt qua bao nhiêu sóng gió
Ký ức đẹp ta đem cất giữ
Còn niềm đau xin vứt bỏ
Thôi coi như kiếp này
Mình có duyên mà không phận
Nên tình duyên ta mang một nửa
Nửa còn lại gửi cố nhân