Nhìn vào dòng thư của anh
Mà ngỡ như chưa hề thức giấc
Nhìn qua hai hàng cây trước sân
Vừa mới xanh tươi có đôi lần
Cầu thang kia còn in dấu chân
Bàn chân vô tình đã mãi xa
Bàn tay em đã cố với lấy
Một cơn gió hay là
Trái tim của anh
Mà gió cứ mãi
Vô tâm làm sao ôm
Mà gió cứ mãi
Vô hình làm sao giữ
Có thể yêu một nụ hôn
Có thể nhớ một mùi hương
Mà vì sao lại không thể
Quên những đau thương
Đành quá giang những
Cơn mưa về ngày xưa
Để sống trong những
Kỷ niệm và nỗi nhớ
Đã xa rồi một hình dung
Những ánh mắt và nụ cười
Dòng nhật ký từng đêm lại mang
Nỗi cô đơn những lời xót xa
Nhiều lần ngập ngừng muốn ngỏ ý
Tiếng yêu đương sao không thành câu
Sợ rằng đường về không còn xa
Để bên em anh đưa lối về
Nhiều lần trộm nhìn em thật lâu
Nét thơ ngây chưa vương sầu lay
Nàng đẹp tựa ngàn muôn ánh sao
Dịu dàng mong manh
Em xinh như cánh hoa đào
Tình đơn phương
Đôi khi thấy em cười vui
Lòng anh xao xuyến
Nàng ơi hãy biết chăng
Anh đã yêu từ lâu
Đôi khi bên em thơ ngây
Mà dặn lòng đừng nói ra
Nghe con tim trinh nguyên
Vương tình sâu chất ngất
Sợ nụ hồng phai nhanh
Em hờn em dỗi
Em mang cô đơn trên lối về
Anh xin yêu em đơn phương
Thà rằng mình đừng nói ra
Để mai đây bên em
Ta chung về lối cũ
Dù lòng nhiều đớn đau
Yêu em từ lâu
Mà gió cứ mãi
Vô tâm làm sao ôm
Mà gió cứ mãi
Vô hình làm sao giữ
Có thể yêu một nụ hôn
Có thể nhớ một mùi hương
Mà vì sao lại không thể
Quên những đau thương
Đành quá giang những
Cơn mưa về ngày xưa
Để sống trong những
Kỷ niệm và nỗi nhớ
Đã xa rồi một hình dung
Những ánh mắt và nụ cười
Dòng nhật ký từng đêm lại mang
Nỗi cô đơn những lời xót xa