Người giờ chìm đắm giữa những chơi vơi
Người giờ chìm đắm với câu chia đôi
Cuộc đời được mấy chốc ta quên rồi
Vội vàng rời bỏ đánh rơi đôi môi
Rồi mai sau nếu gặp nhau anh có
Có hay không nghoảnh lại ta mỉm cười
Lời yêu thương bao lâu em chôn giấu
Trái tim kia tổn thương có lành đâu
Biết không anh
Ngày đó em đã khóc nhiều thật đấy
Nói ra câu
Từ nay ta chẳng là gì nữa rồi
Người cứ bước như mây vội trôi
Đôi tay đang còn chơi vơi giữa đời
Lỗi do ai
Mà sao mình cứ bất hạnh như thế
Đã ban cho chữ duyên
Rồi cắt đứt dây tơ hồng
Buồn lắm chứ sao không kìm nỗi
Những kí ức ùa tới
Rồi ngày mai ai sẽ bên cạnh tôi
Sao để quên được nỗi nhớ anh
Sao để quên được nỗi chơi vơi
Nỗi nhớ này
Làm sao chìm vào lãng quên
Người giờ chìm đắm giữa những chơi vơi
Người giờ chìm đắm với câu chia đôi
Cuộc đời được mấy chốc ta quên rồi
Vội vàng rời bỏ đánh rơi đôi môi
Rồi mai sau nếu gặp nhau anh có
Có hay không nghoảnh lại ta mỉm cười
Lời yêu thương bao lâu em chôn giấu
Trái tim kia tổn thương có lành đâu
Biết không anh
Ngày đó em đã khóc nhiều thật đấy
Nói ra câu
Từ nay ta chẳng là gì nữa rồi
Người cứ bước như mây vội trôi
Đôi tay đang còn chơi vơi giữa đời
Lỗi do ai
Mà sao mình cứ bất hạnh như thế
Đã ban cho chữ duyên
Rồi cắt đứt dây tơ hồng
Buồn lắm chứ sao không kìm nỗi
Những kí ức ùa tới
Rồi ngày mai ai sẽ bên cạnh tôi
Biết không anh
Ngày đó em đã khóc nhiều thật đấy
Nói ra câu
Từ nay ta chẳng là gì nữa rồi
Người cứ bước như mấy vội trôi
Đôi tay đang còn chơi vơi giữa đời
Lỗi do ai
Mà sao mình cứ bất hạnh như thế
Đã ban cho chữ duyên
Rồi cắt đứt dây tơ hồng
Buồn lắm chứ sao không kìm nỗi
Những kí ức ùa tới
Rồi ngày mai ai sẽ bên cạnh tôi
Rồi ngày mai ai sẽ bên cạnh tôi