Năm tháng tĩnh lặng
Đưa ta về với cõi vĩnh người hằng
Kiếp này xin được bình yên
Vạn sự tùy duyên bên làn khói trắng
Bốn mùa luân chuyển
Ta vẫn an nhiên hàng vạn năm
Đẹp nhất có lẽ chính là phẳng lặng
Ta lại buộc cần và hưởng trăng
Lướt đi như mây trắng
Thế gian có gì mà ta say đắm
Nhiều lúc cứ nghĩ là mình may mắn
Nhưng cuối cùng thì vẫn lại tay trắng
Phía trước như một cuộn chỉ rối rắm
Giải phóng suy nghĩ đang bị giam cầm
Mọi thứ tự trở nên trong vắt
Vạn vật bừng tỉnh dưới sông băng
Vô hình vô tình
Tình cảm chỉ khiến ta lung lay
Xung quanh homie toàn là sói bầy
Năm tháng trôi qua như khói mây
Như áng mây xanh sẽ chốn kiếp này
Bên bếp than hồng bốn bể tuyết dày
Chẳng cần tính đến những điều thiện ác
Nếu có kiếp sau xin làm cỏ cây
Ta muốn gột bỏ hết bụi trần
Từ bi với tất cả vạn vật
Tựa đầu nghe tiếng mưa rơi lất phất
Tình yêu là thứ ta đầy chất ngất
Cảm xúc luôn phải là chân thật
Nhớ những ngày bước dọc đường phong trần
Tự do như những câu rap không vần
Ta lại thả mình vào một làn khói
Con đường phía trước sau ngày càng tối
Dẫu biết thế giới này đầy gian dối
Một mình ta được giữa bầy lang sói
Ta nghe thấy có ai đó đang nói
Cảm ơn vì những điều đã mang tới
Một kẻ lữ hành đang chờ ngày mưa rơi
Ân oán hận thù giang hồ này chưa vơi
Cũng chỉ là một đám mây mờ
Vậy mà cũng có nhiều kẻ haters
Chỉ mong những người gặp ta mai đây
Một đời suôn sẻ và nhiều niềm may
Hoa nở cỏ thơm ta say bên con dốc
Đi tìm bình yên bên trong cơn lốc
Quá khứ là con suối dài thướt tha
Bỏ lại bao nhiêu tiếc nuối phải bước qua
Vô hình vô tình
Tình cảm chỉ khiến ta lung lay
Xung quanh homie toàn là sói bầy
Năm tháng trôi qua như khói mây
Như áng mây xanh sẽ chốn kiếp này
Bên bếp than hồng bốn bể tuyết dày
Chẳng cần tính đến những điều thiện ác
Nếu có kiếp sau xin làm cỏ cây
Trái tim khắc ghi bao nơi
Ta đã từng đi qua đây
Xin mây trôi đi mau nhanh qua
Xin ngừng làm hoa bay
Tiếng ai vang nghe như danh ca
Bỗng dưng mà ta say
Phút giây ngang qua sao mà
Như tóc đen lướt qua tay
Ký ức là bóng hình
Trong gương kia đang phản chiếu đấy
Chấm dứt hết những gì
Còn vấn vương từ thời niên thiếu ấy
Satan luôn đang sẵn sàng
Quay trở lại và đốt cháy
Hết bao nhiêu vinh quang đóng lối
Sau thanh âm tiếng vỗ tay
Trái tim khắc ghi bao nơi
Ta đã từng đi qua đây
Xin mây trôi đi mau nhanh qua
Xin ngừng làm hoa bay
Tiếng ai vang nghe như danh ca
Bỗng dưng mà ta say
Phút giây ngang qua sao mà
Như tóc đen lướt qua