Tình là tình Bậu gieo
Trách sao vì anh quá nghèo
Quên sắc son hẹn thề
Để mình ai mắt rưng rưng lệ
Tình là tình người dưng
Nỡ buông bàn tay nửa chừng
Dây đứt tơ buông mành
Nghĩa tào khang dứt đi cho đành
Ngày Bậu đi mưa rơi nhiều thêm
Ướt đôi mi gầy
Mà người xưa nào đâu có hay
Còn tình tôi đem thả xuôi dòng
Mắt cay lưng tròng
Phận mồng tơi đâu trách ai thay lòng
Tình là tình dở dang
Tiếc thương cũng đã lỡ làng
Ôm đắng cay miệng cười
Nhìn Bậu sang bến sông theo người
Tình là tình người dưng
Nỡ buông bàn tay nửa chừng
Dây đứt tơ buông mành
Nghĩa tào khang dứt đi cho đành
Ngày Bậu đi mưa rơi nhiều thêm
Ướt đôi mi gầy
Mà người xưa nào đâu có hay
Còn tình tôi đem thả xuôi dòng
Mắt cay lưng tròng
Phận mồng tơi đâu trách ai thay lòng
Tình là tình dở dang
Tiếc thương cũng đã lỡ làng
Ôm đắng cay miệng cười
Nhìn Bậu sang bến sông theo người
Ôm đắng cay miệng cười
Nhìn Bậu sang bến sông theo người