Còn lại được gì
Ngoài tay trắng bôn ba ngược xuôi
Bạn bè ngày nao
Giờ cũng bỏ ta đi thật xa
Mới chỉ hôm nào
Còn nghe tiếng bạn thân tình
Mà giờ hôm nay
Mỗi bước ta đi quạnh hiu
Còn lại người tình
Người cũng buông lơi đời ta
Nghèo tội gì đâu
Mà em nỡ nói câu từ ly
Cô đơn xa người
Vì tay trắng trong kiếp nghèo
Nghèo mà lương tâm
Không dối gian như người ta
Kiếp sống cơ hàn
Hỏi bên ta đang còn ai
Cuộc đời giàu sang
Đã cuốn mất em đi theo người
Với những đồng tiền phù du
Đã khiến con tim em đổi thay
Khi xưa bên người
Em đâu biết chi ngoài chung tình
Vật đổi sao dời em vội quên
Giàu thì nhiều người
Bước đến vây quanh ta bên đời
Thế nhưng nghèo chẳng một ai
Ai muốn sớt chia bao buồn vui
Đau hơn khi lòng nhận ra
Trước kia là phũ phàng
Nghèo mà có tình thì cao quý hơn
Nhà bạn giàu thì bạn thông thả
Có ngã cũng chẳng sao
Nhà mình nghèo nên còn vất vả
Chẳng may vấp ngã chắc hẳn đau
Trong cuộc chơi bạn lo tất cả
Vì có cổ thụ phía đằng sau
Kể từ khi vừa mới chào đời
Số phận mình đã chẳng bằng nhau
Xã hội này vậy đó
Tay trắng là thua
Bán bà con xa mua láng giềng gần
Nhưng có tiền đâu mà mua
Bạn có danh bạn có tiếng
Thì họ coi bạn như nhà vua
Còn nếu mà mình không chịu cố gắng
Sẽ lại cô độc lúc già nua
Hai con đường
Mạnh và yếu cùng song song
Đồ mà bạn vứt bỏ
Lại là thứ mình trông mong
Bạn được viên mãn
Mình còn khổ và long đong
Làm sao để yêu lấy một người
Khi lo bản thân còn không xong
Biển đời to, thuyền còn bé đâu dễ chèo
Đời chỉ là một chữ
Nhưng người ta phải kể nhiều
Tình nghĩa thời nay
Chính là một thứ rẻ bèo
Bệnh viện có thể cứu người xấu
Nhưng chẳng cứu nổi một kẻ nghèo
Còn lại được gì
Ngoài tay trắng bôn ba ngược xuôi
Bạn bè ngày nao
Giờ cũng bỏ ta đi thật xa
Mới chỉ hôm nào
Còn nghe tiếng bạn thân tình
Mà giờ hôm nay
Mỗi bước ta đi quạnh hiu
Còn lại người tình
Người cũng buông lơi đời ta
Nghèo tội gì đâu
Mà em nỡ nói câu từ ly
Cô đơn xa người
Vì tay trắng trong kiếp nghèo
Nghèo mà lương tâm
Không dối gian như người ta
Kiếp sống cơ hàn
Hỏi bên ta đang còn ai
Cuộc đời giàu sang
Đã cuốn mất em đi theo người
Với những đồng tiền phù du
Đã khiến con tim em đổi thay
Khi xưa bên người
Em đâu biết chi ngoài chung tình
Vật đổi sao dời em vội quên
Giàu thì nhiều người
Bước đến vây quanh ta bên đời
Thế nhưng nghèo chẳng một ai
Ai muốn sớt chia bao buồn vui
Đau hơn khi lòng nhận ra
Trước kia là phũ phàng
Nghèo mà có tình thì cao quý hơn