gắng nhưng nào thắng duyên trời
Bắt đôi ta phải chia đôi nơi
Biết bao nhiêu hạnh phúc trên đời
Cớ sao mỗi mình ta chơi vơi
Khi lời hẹn ước càng thêm bẽ bàng
Lặng thầm quay bước nhanh
Ba kiếp tình
Đổi một kiếp duyên chẳng thành
Tồn tại đâu đó
Giữa hai trái tim mong manh
Một chút hy vọng
Dẫu sao còn có hơn không
Định mệnh sinh ra
Là để đùa vui phải không
Cớ sao cứ đến bên
Rồi lại xa rời