Anh thầm thương
Yêu em dại khờ đã bấy lâu
Mong cho ngày sau
Bên mái tranh nghèo ta có nhau
Qua bao thời gian
Không ước lụa là với gấm hoa
Anh mang trầu cau
Xem nhau lúc này là tất cả
Rồi bỗng đã có một người
Trao hết tiếng nói lòng mình
Ngầm ngùi anh đứng nhìn
Người ta đến nhà
Rồi chẳng mấy chốc tình này
Anh sống với kiếp đoạ đày
Nhìn người đưa cánh hồng
Đời anh đi mất
Thương thay cho phần anh
Ngày mình duyên kiếp lỡ làng
Một thời đã sống với những ký ức
Giờ còn chút ân tình xưa
Lòng này sao cứ giữ mãi lời thề
Để giờ em đã đi rồi
Ngàn dặm xa xôi
Khoảng cách trùng khơi
Bao yêu thương giờ đây
Đành lòng giấu hết kỷ niệm
Đành vùi chôn hết tất cả vì em
Một thời sắc son cùng anh
Chạnh lòng khi nhớ đến chuỗi ngày dài
Ngọt ngào đắng cay cũng đành
Giờ còn lại anh
Khóc cho tình xưa
Tại vì sao thương
Nhưng mà chẳng nói
Để hàng mi vương
Nhìn người thẳng lối
Đi về với ai kia
Để mình dưới đêm khuya
Trách tại sao lại quá nhút nhát
Để giờ lạc mất em tôi
Giờ bên mái hiên xưa
Chẳng còn thấy dáng em đâu
Vậy có còn nhớ không em
Về những ngày tháng bên nhau
Lúc này không còn gì
Thôi hay quên đi
Mặc kệ anh nơi này giờ
Giọt nước trên mi
Trách khi xưa mình im lặng
Vết thương kia giờ in hằn
Lòng còn vương vấn hoài
Tình ta thuở nào
Bước chân em giờ đi rồi
Để nơi đây mình anh ngồi
Nhặt lại bao kỷ niệm
Ngày em xa khuất
Thương thay cho phần anh
Ngày mình duyên kiếp lỡ làng
Một thời đã sống với những ký ức
Giờ còn chút ân tình xưa
Lòng này sao cứ giữ mãi lời thề
Để giờ em đã đi rồi
Ngàn dặm xa xôi
Khoảng cách trùng khơi
Bao yêu thương giờ đây
Đành lòng chôn hết kỷ niệm
Đành vùi chôn hết tất cả vì em
Một thời sắc son cùng anh
Chạnh lòng khi nhớ đến chuỗi ngày dài
Ngọt ngào đắng cay cũng đành
Giờ còn lại anh
Khóc cho tình xưa