Áo chung tình chưa mặc đã vội thay
Khoác lên nhung lụa xa hoa
Đành thôi vậy
Bên nhân tình yên vui em nào hay
Có một người yêu em đến đắng cay
Điệu lý câu hò tình tang
Em bước sang quên tình
Nhớ câu ca à ơi thiết tha
Bến sông buồn
Vì đâu ai nỡ chia đôi dòng
Tình vội trao nên vương lòng đợi mong
Anh trách tơ duyên bẽ bàng
Phận tình sao quá trái ngang
Trách sao ông trời cao
Lại nên duyên hai ta gặp nhau
Để hôm nay lỡ làng
Một mình anh ôm niềm đau
Tương lai em bên người
Anh bên nỗi buồn về sau
Anh trách duyên trách phận
Vì sao mang em đến bên
Lại mang xa hoa xứ người
Và thuyền hoa đang cập bến
Thương cho mối duyên mình
Và thương em phận hồng nhan
Hãy yên vui bên người
Duyên đã cạn tình đã tan
Hoa tím lục bình vừa cập bến
Thì sống vội xô
Như đoạn tơ tình vừa kết
Thì duyên số vội xong
Có ai chờ chẳng ai đợi
Dù người bên sông đang cố
Cũng chẳng thể bằng cao sang
Người bên cô đang sống
Viết đoạn tình trăm lời gửi gắm
Cho người nơi chốn phương xa
Mặc cho nơi này đôi lần dòng lệ
Dần đã thấm pha sương
Vẫn mong cầu cho người yên ấm
Quên đi lời hứa ta thành đôi
Chắc do duyên mình chưa phải kiếp
Ai lỡ tình ai nên thôi đành
Điệu lý câu hò tình tang
Em bước sang quên tình
Nhớ câu ca à ơi thiết tha
Bến sông buồn
Vì đâu ai nỡ chia đôi dòng
Tình vội trao nên vương lòng đợi mong
Anh trách tơ duyên bẽ bàng
Phận tình sao quá trái ngang
Trách sao ông trời cao
Lại nên duyên hai ta gặp nhau
Để hôm nay lỡ làng
Một mình anh ôm niềm đau
Tương lai em bên người
Anh bên nỗi buồn về sau
Anh trách duyên trách phận
Vì sao mang em đến bên
Lại mang xa hoa xứ người
Và thuyền hoa đang cập bến
Thương cho mối duyên mình
Và thương em phận hồng nhan
Hãy yên vui bên người
Duyên đã cạn tình đã tan
Em đi ngày hoa thắm xuân thì
Nhành hoa sắc thắm hương quê
Hoa rơi nghiêng cánh hoa tàn
Mong người thương lấy ngày hoa tàn úa
Anh trách tơ duyên bẽ bàng
Phận tình sao quá trái ngang
Trách sao ông trời cao
Lại nên duyên hai ta gặp nhau
Để hôm nay lỡ làng
Một mình anh ôm niềm đau
Tương lai em bên người
Anh bên nỗi buồn về sau
Anh trách duyên trách phận
Vì sao mang em đến bên
Lại mang xa hoa xứ người
Và thuyền hoa đang cập bến
Thương cho mối duyên mình
Và thương em phận hồng nhan
Hãy yên vui bên người
Duyên đã cạn tình đã tan