Một mùa nước lên, nước nổi quê mình
Một mùa gió lên, gió lùa bờ kênh
Nhà tranh bếp xiêu rung rinh
Bầy con trẻ thơ im thinh
Ngày mùa nước lên
Là cha sớm đi chưa bình minh
Làng nghèo xác xơ, đứa trẻ bơ phờ
Lặn lội cắm câu ví dầu mẹ trông
Mẹ trông đứa con đi sông
Chiều buông nó hay mưa giông
Thấy hình bóng cha
Cùng anh Út Tư đi từ xa
Khi cánh diều lả lơi
Nước xanh thay màu
Nước sông trôi về đồng khô nắng cháy
Món quà chốn đây cá tôm cua đầy
Thương mái chèo vòng quay
Biết bao tháng ngày
Nước nuôi dân chài bạc phai mái tóc
Nhớ mùi nước sông nước sông Cửu Long
Khi cánh diều lả lơi
Nước xanh thay màu
Nước sông trôi về đồng khô nắng cháy
Món quà chốn đây cá tôm cua đầy
Thương mái chèo vòng quay
Biết bao tháng ngày
Nước nuôi dân chài bạc phai mái tóc
Nhớ mùi nước sông nước sông Cửu Long
Lại mùa nước lên, nước nổi không về
Lại mùa gió lên gió nằm im re
Làng trên cuối thôn xanh xao
Chờ cơn gió dông năm nao
Mỗi mùa nước lên
Là bao xót xa đi tìm quên
Làng trên cuối thôn xanh xao
Chờ cơn gió dông năm nao
Mỗi mùa nước lên
Là bao xót xa đi tìm quên
Trời cho ta
Là kiếp làm thân đọa đày
Người khinh khi
Bằng thứ tiền cho bạc giấy
Cuộc đời cho ta nghèo khó
Để đêm mưa lạnh gió
Ngó thâm giao ngày xưa
Bạn bè kia còn nhớ
Ngày như đêm
Là những lần đi miệt mài
Tìm chân phương
Một chút tình thương vụn vỡ
Lòng mình đêm nay lạnh quá
Dưới cơn mưa gục ngã
Rét run bao ngày qua
Và tình nhân nhạt nhòa
Ai ai đãi ngộ cho tôi
Giấc ngủ yên
Bằng chiếc chân êm nệm gối
Vì nhiều đêm chân lê thê buồn tủi
Ôi thế sự nổi trôi
Mồ côi trong tình người
Vì tình thương lạc loài
Ai đãi ngộ cho tôi
Ai cũng bạc như vôi
Ai ai đãi ngộ cho tôi
Giấc ngủ yên
Bằng chiếc chân êm nệm gối
Vì nhiều đêm chân lê thê buồn tủi
Ôi thế sự nổi trôi
Mồ côi trong tình người
Vì tình thương lạc loài
Ai đãi ngộ cho tôi
Ai cũng bạc như vôi
Rằng mai đây
Là những ngày vui ngày buồn
Nghèo hay sang
Rồi cũng về chân trời đó
Thì người ơi thôi hờn dỗi
Hãy cho nhau
Lời nói mến thương trên vành môi
Để lòng thôi ngậm ngùi
Hãy cho nhau
Lời nói mến thương trên vành môi
Để lòng thôi ngậm ngùi