Cần bao lâu
Để những thứ quen thuộc với anh
Sẽ trôi vào quên lãng
Cần bao lâu
Để chẳng phải nghĩ về
Những kỷ niệm ta từng có nhau
Giờ đây những ấm áp
Có trở lại không
Góc phố thinh lặng
Đến đâu để thấy tiếng cười
Thời gian trôi
Thu sang đông tàn xuân tới hạ về
Sao em không về với anh
Em hãy trả ngày tháng mình bên nhau
Từng yêu thương nay hóa đau lòng
Nhưng sao không giữ câu hứa vội quên mau
Ngày em đi nước mắt tuôn trào
Ai sẽ khâu lành vết xước hằn trong tim
Hình dung em chẳng thể phai mờ
Ngọt ngào em cứ giữ lấy
Mặc kệ thân xác xơ này
Dưới đáy nỗi đau
Cũng chẳng tồn tại nụ cười em ơi
Giờ đây những ấm áp
Có trở lại không
Góc phố thinh lặng
Đến đâu để thấy tiếng cười
Thời gian trôi
Thu sang đông tàn xuân tới hạ về
Sao em không về với anh
Em hãy trả ngày tháng mình bên nhau
Từng yêu thương nay hóa đau lòng
Nhưng sao không giữ câu hứa vội quên mau
Ngày em đi nước mắt tuôn trào
Ai sẽ khâu lành vết xước hằn trong tim
Hình dung em chẳng thể phai mờ
Ngọt ngào em cứ giữ lấy
Mặc kệ thân xác xơ này
Dưới đáy nỗi đau
Cũng chẳng tồn tại nụ cười em ơi
Ngỡ rằng là thiên ý
Đẩy đưa nhân duyên chúng mình
Đoạn đường dài từng qua
Mà nay ta cách xa
Em giữ trọn vẹn vào lòng nỗi nhớ
Cất sâu kỷ niệm
Để chẳng ai thấy
Cõi lòng này từng vỡ tan
Em hãy trả ngày tháng mình bên nhau
Từng yêu thương nay hóa đau lòng
Nhưng sao không giữ câu hứa vội quên mau
Ngày em đi anh thấy lòng đau
Ai sẽ khâu lành vết xước hằn trong tim
Hình dung em chẳng thể phai mờ
Ngọt ngào em cứ giữ lấy
Mặc kệ thân xác xơ này
Dưới đáy nỗi đau
Cũng chẳng tồn tại nụ cười em ơi