Cuộc tình ta khi xưa trong trắng
Tựa làn mây bay trong nắng hồng
Từng mùa thu trôi qua
Trôi qua sao chợt xa vắng
Rồi mùa đông mang theo bao băng giá
Lạnh câm sương đêm lấp lối về
Một người đi vào mịt mù
Một người nghe tim nhói đau
Tình yêu đó cố níu kéo
Cũng không như ngày đầu
Một lần yêu mãi đắm say
Ngất ngây đã trao cho người
Kỷ niệm yêu dấu
Phút chốc bỗng dưng phai màu
Người đành quên khiến lòng buồn ai thấu
Cơn bão tuyết trắng xoá
Phủ kín lối đi hôm nào
Đường tình xưa
Đôi lứa tay nắm tay
Dẫn đưa nhau về
Chỉ còn lại đây
Con tim dở dang hẹn thề
Và cơn đau in dấu trong cõi sầu
Rồi mùa đông mang theo bao băng giá
Lạnh câm sương đêm lấp lối về
Một người đi vào mịt mù
Một người nghe tim nhói đau
Tình yêu đó cố níu kéo
Cũng không như ngày đầu
Một lần yêu mãi đắm say
Ngất ngây đã trao cho người
Kỷ niệm yêu dấu
Phút chốc bỗng dưng phai màu
Người đành quên khiến lòng buồn ai thấu
Cơn bão tuyết trắng xoá
Phủ kín lối đi hôm nào
Đường tình xưa
Đôi lứa tay nắm tay
Dẫn đưa nhau về
Chỉ còn lại đây
Con tim dở dang hẹn thề
Và cơn đau in dấu trong cõi sầu
Tuyết rơi như lệ rơi
Người hỡi dĩ vãng nhạt nhoà lỡ làng
Một mình tôi cô đơn
Tình sầu ngập trong giá băng
Tình yêu đó cố níu kéo
Cũng không như ngày đầu
Một lần yêu mãi đắm say
Ngất ngây đã trao cho người
Kỷ niệm yêu dấu
Phút chốc bỗng dưng phai màu
Người đành quên khiến lòng buồn ai thấu
Cơn bão tuyết trắng xoá
Phủ kín lối đi hôm nào
Đường tình xưa
Đôi lứa tay nắm tay
Dẫn đưa nhau về
Chỉ còn lại đây
Con tim dở dang hẹn thề
Và cơn đau in dấu trong cõi sầu