part 1
Lục lại trong quá khứ, những kí ức anh có về em,
thời gian là hơn 3 năm nhưng với anh chưa bao giờ cũ.
Chỉ có câu nói là anh yêu em nhiều lần muốn nói rồi lại để đó
vì chữ yêu quá lớn, sợ nói ra rồi mình thành người lạ.
Thương em để đó, từ trong suy nghĩ thằng con trai
mà cứ mỗi khi gặp em là y như nó bắt đầu lại
rồi thôi. Anh không nói vì phía trước em có người chờ kìa,
lời nói chẳng còn giá trị vì khoảng cách mình thật sự quá xa.
Bước tiếp hay dừng lại ở nơi đây. Anh gửi cho em những ngày nhớ nhung rồi sự quan tâm bất chợt cần
Người nói hay không nói anh cũng sẵn sàng tới bên em và lau cho em những
giọt nước mắt mà do ai đó khiến mi buồn.
Anh biết em yêu người đó nên quá khó để nói yêu em, thời gian cũng là khoảng cách vì 2 ta còn có giới hạn mà 1 chữ thương còn ở đó chờ chính môi em chấp nhận nó vì quá khó, bước chậm lại để mà khoảng cách lại càng to.
Nhưng mà em ơi, tình yêu cũng là chờ đợi với em hạnh phúc là cũ còn với anh thì nó lại là mới
từ người mà yêu thương nhưng 2 đường đi 2 hướng, người khác thì thấy nỗi đau còn với anh thì cũng đã là thường
và anh không phải ngốc đâu em chỉ là biết đau nhưng hi vọng nhưng trong lòng vẫn chờ ngóng,
chỉ là cất đi trong suy nghĩ kẻo người nói mình ích kỉ vì là bước đi trong vô vị nhưng thật chất anh dối lòng.
Melody:
Thời gian ơi xin hãy trôi hết cho người về bên cạnh em
Tình đơn phương phai nhòa theo năm tháng mà người có biết
Có món quà xin gửi tặng anh là tình em luôn yêu thương anh chân thành
Gió mang về bên cạnh người em thương những phút giây bình yên
part 2
Có 1 điều trên thế gian này là tình yêu nhiều loại em có biết không ? Kẻ may mắn thì tìm được
nhau còn anh đến sau thì phải cất giấu. Cũng không hẳn là như thế đâu, vì yêu mà không dám
nói mà anh sợ khi nói ra rồi thì em lại coi anh như là người lạ. Hay mọi thứ lại bình thường, lại
là người bạn được ngồi với em nhưng đôi tay chờ được nắm và cái ôm thật chặt dành cho em
người thương nhưng tư cách thì nó quá lớn vị trí người bạn anh âm thầm. Sài Gòn đất chật
người đông, anh vẫn chờ em mong ngày gặp lại chứ không phải đôi chân này bước trên phố
dưới ánh đèn phai . Người ta thì đi có đôi nên thời gian cứ như đứng lại còn anh thì chỉ 1 mình
ánh mắt kéo dài theo những bước chân. Lặng lẽ qua từng ngày, anh chờ được nắm đôi tay và
anh nói là anh nhớ em những khi say em vẫn thường thấy vì những lúc như vậy anh mới đủ
dũng cảm để nói thật lòng với người anh thương …. Thương nhất thế gian này.
Part 3
Bước thật chậm, câu hát vơi nhẹ theo không trung,
thả hồn vào gió, tay xiết chặt bao bọc con tim đã lạnh lùng.
Người ta nói anh là tình yêu ích kỉ, sao cứ khép kín mà không mở lòng để đôi chân tự bước đi.
Người ta có người để thương, có người nhớ, có người chờ
còn anh cũng có người thương, có người nhớ mà vẫn sợ.
Anh sợ 1 thứ gì đó mang em đi mất, anh sợ lời yêu vẫn không được nói dù nó là thật
. Sài Gòn đất chật người đông, anh vẫn chờ em mong ngày gặp lại
chứ không phải đôi chân này bước trên phố dưới ánh đèn phai .
Người ta thì đi có đôi nên thời gian cứ như đứng lại
còn anh thì chỉ 1 mình ánh mắt kéo dài theo những bước chân.
Lặng lẽ qua từng ngày, anh chờ được nắm đôi tay
và anh nói là anh nhớ em những khi say em vẫn thường thấy
vì những lúc như vậy anh mới đủ dũng cảm để nói thật lòng với người anh
thương …. Thương nhất thế gian này.